GIỜ THỨ 25 - Trang 133

Chàng nhớ lại, đã nhiều lần nói chơi về tông chi nàng, nó nàng có thân tộc
với hươu cheo, rong biển, sóc; mà mỗi lần như thế thì Eleonora rầu rầu nét
mặt. Bây giờ chàng mới hiểu ra và thấy mình có lỗi.

“Chắc nàng nghi mình muốn gợi đến căn cội Do Thái của nàng. Nàng chắc
đau khổ vô ngần!”

Traian đóng cửa xe, trở về thành phố. Chàng nghĩ đến bức họa người đàn
bà của Picasso: “Tội nghiệp em Nora! Ta rất ân hận vì không biết trước
được, để tránh cho nàng bao nhiêu điều đau khổ này!”

Traian ngừng xe trước hàng hoa, mua một bó hường trắng để tặng nàng. Cô
bán hoa tươi cười gói hường đưa cho chàng.

(54)

Nora hỏi:

- Anh đang viết chuyện gì đó?

Traian đã khởi đầu viết một quyển tiểu thuyết mới. Eleonora nghe chàng
thức dậy hồi bốn giờ sáng, lấy áo choàng mặc vào và ra khỏi phòng. Chàng
ngồi bàn làm việc đến giờ điểm tâm mới ra dùng bữa với Nora. Từ khi đám
cưới đến nay đã được hai tháng. Trên bàn lúc nào cũng có một bình cắm
đầy hoa.

Nora nóng nảy hỏi:

- Anh không muốn thuật cho em nghe sao?

Traian cần tránh không muốn nói đến câu chuyện tiểu thuyết chàng đang
viết. Mỗi lần Nora hỏi là chàng lãng đi. Nhưng nay không còn thối thác
được nữa, chàng mới kể:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.