GIỜ THỨ 25 - Trang 205

Moritz thấy Hilda đã cảm anh. Cảm anh thình lình, vì lịnh của bác sĩ. Nàng
yêu anh. Nàng giữ lời hứa với bác sĩ. Bàn tay chạm vào da ngực của
Moritz, sửa lại áo lạnh, hay gài nút áo của anh là một bàn tay của người đàn
bà yêu đương. Đúng như lời bác sĩ đã dặn.

Hilda nói:

- Bác sĩ cho phép chúng ta lấy một cái giường lớn của nhà thương. Giường
lớn sơn trắng trong phòng mổ, với hai cái mền len. Giường của em nhỏ quá
không đủ cho hai người.

Nghĩ tới giường, nàng lại nói:

- Bác sĩ bảo em đừng làm anh mệt. Đó là lẽ tự nhiên, anh còn đau nặng.
Nhưng chừng một tuần lễ ăn uống bổ dưỡng và nghỉ khỏe, thì tất cả sẽ thay
đổi.

Moritz hỏi:

- Cái gì sẽ thay đổi?

Hilda ôm anh hôn, đáp:

- Rồi anh sẽ biết.

Moritz lãnh lương. Anh không sung sướng. Anh chỉ tuân lịnh. Không phải
lịnh đi làm ở phòng tuyến, ở xưởng nút áo, hay đi gác trại giam. Anh được
lịnh đi với Hilda, ăn ở với nàng, và phải mạnh về thể chất với tinh thần,
trong vòng một tháng. Đó là một lịnh có lợi cho anh, song là một cái lịnh.
Mà hễ lịnh thì anh không làm sao sung sướng được.

(86)

Sau một tuần ở với Moritz, Hilda nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.