GIỜ THỨ 25 - Trang 203

Bác sĩ mỉm cười. Ông đã tìm được phương thuốc hay. Ông nói:

- Tôi giao Moritz cho cô. Cô nên coi như một người chồng. Trong một
tháng, cô dẫn anh lại cho tôi, hoàn toàn lành mạnh. Tôi muốn thấy anh bình
phục trước khi trả về đơn vị của anh. Anh cần có một người đàn bà, vừa là
người yêu, người chị, và người mẹ!

- Thưa bác sĩ, tôi đã hiểu.

Hilda được hai mươi tuổi, có đôi má hồng, tròn trịa. Nàng hơi lùn và mập
mạp.

Bác sĩ ngó nàng, bằng lòng. Ông thấy nàng có cử chỉ yêu đương cần thiết
cho Moritz. Nhìn tóc nàng, ông nói thầm: “Tóc hoe hoe này làm êm dịu
người bịnh, khi thấy nó. Tóc nâu nâu không hợp mấy!” Ông lại nói với
Hilda:

- Cô được nghỉ mười bốn ngày trong dịp này. Cô chỉ lo cho Moritz mà thôi.
Mỗi ngày cô cứ xuống nhà bếp bịnh viện lấy khẩu phần thường bữa. Nhưng
cô nên nấu ăn thêm ở nhà. Anh ấy cần có món ăn riêng tự tay người yêu
mến nấu, hơn là bữa ăn lãnh ở trong nồi nấu chung.

Hilda đáp:

- Thưa bác sĩ, tôi hiểu!

Nàng tự hào về sứ mạng của nàng. Rồi đây các bạn đồng nghiệp sẽ ganh tị
với nàng. Bác sĩ hỏi:

- Cô có phòng ngủ riêng chớ?

Hilda đỏ mặt trả lời:

- Thưa có!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.