GIỜ THỨ 25 - Trang 227

- Giáo đường cũng ban phép lành cho kẻ muốn làm chuyện quấy sao? Hoặc
giả Cha nhìn nhận chính nghĩa của chúng con là hợp lý chớ!

- Hãy thương xót và hành động theo ý anh muốn. Nếu chuyện làm của anh
chân thành phát tự cõi lòng, thì đừng sợ tội lỗi. Anh đã đi trúng đường!

Ông biện lý hôn tay mục sư như các dân làng, theo nhóm người ra khỏi sân,
và rút vô rừng!

Trong nhà, bà mục sư khóc.

(95)

Các dân làng đi được hai giờ. Mục sư đọc sách để trấn tĩnh lo ngại. Nhưng
hai thôn dân, không phải người trong làng, bước vô phòng sách, không cần
gõ cửa. Họ mang dây băng ba màu và súng lục. Mục sư làm như không
thấy khí giới, vui cười tiếp họ và nói to lên, cố ý để cho bà ở phòng bên
cạnh nghe, và không muốn làm cho bà sợ hãi:

- Phải ở tòa thị sảnh kêu tôi không?

Một người nói:

- Chúng tôi có lịnh bắt ông dẫn đến Tòa án Nhân dân.

Mục sư ngó qua phòng vợ, và nghĩ thầm: “Chắc bà không nghe gì cả”. Ông
để cuốn sách trên ghế và ra đi.

Trước khi ra khỏi sân, ông còn ngó ngoái lại, như để vĩnh biệt.

Hai thôn dân đi giữ kèm hai bên mục sư.

Ông bước qua ngưỡng cửa, đầu ngẩng lên. Ông đi không giống như một
người có tội. Ông có vẻ như trán ông đụng trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.