GIỜ THỨ 25 - Trang 289

Y xưng hô mầy tao với nàng. Giọng nói không chút gì thương hại, thân mật
như giọng của một người anh. Y hỏi tiếp:

- Chồng mầy là nhân viên của nhà độc tài Antonesco?

Nora đáp:

- Chồng tôi là viên chức của vương quốc Roumanie.

Sĩ quan đỏ mặt, giận dữ. Da mặt mét chằng và đầy tàn nhang của y đỏ
phừng lên. Môi run run, y hỏi:

- Ở Roumanie, có nhiều cuộc hành sát Do Thái rùng rợn phải không?

Nora chưa kịp trả lời. Y lại hỏi tiếp:

- Ở Roumanie có nhiều trại giam Do Thái phải không? Có nhiều trại mà
dân Do Thái bị diệt trừ tàn nhẫn bằng hơi độc, bị xử giảo, chặt đầu, bắn
chết...

Trung úy đứng dậy.

Nora muốn nói nàng cũng là Do Thái. Nàng bắt buộc phải tráo đổi giấy tờ,
trốn tránh, phập phồng lo sợ mỗi đêm. Nhưng viên sĩ quan đến gần nàng,
giơ tay lên, hỏi to:

- Trả lời cho tao nghe coi!

Nora thấy chắc sẽ bị đánh vào mặt. Nàng nhắm mắt run rẩy chờ đợi và
không dám nói một tiếng nào.

Viên sĩ quan càng hét to:

- Trả lời mau coi, quân giết người! Mầy đã giết bao nhiêu đàn bà Do Thái
rồi! Nói mau. Mầy cứ làm thinh, tao xé xác mầy! Tự tay mầy đã giết mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.