GIÓ VĨNH CỬU - Trang 130

May sao ở phía dưới thấy có một trong những con cá nhám voi đã quay

về “vùng rào chắn” của mình.

- Không, Giéc không đến nỗi ngu ngốc, - Côxchia nói. - Nó còn đủ cá

chim hoa để ăn trong một thời gian dài. Nếu Giéc dồn cá chim hoa vào
vùng quần đảo san hô có phóng xạ và bắt đầu kinh doanh theo lối tự nhiên
thì sẽ thế nào? Nó không thể không biết những vùng trước đây đã thử hạt
nhân. Độ phóng xạ ở đó bây giờ không cao.

Những con cá kình không còn bị bệnh máu trắng đe dọa, mặc dù chúng

chẳng nghĩ được đến điều đó.

Bất thình lình như mọi khi, Côxchia chuyển hướng câu chuyện sang vấn

đề khác:

- Biata sắp xuống Mặt đất. Lúc đó chúng ta sẽ ghé vào quần đảo san hô

và sống ở đây như những người nguyên thủy. Ở trong những căn nhà bằng
lá dừa, câu cá trong vũng biển và uống nước dừa. Có thể là Vêra sẽ đến.
Cậu hãy trả lời thật thẳng thắn: cậu có thích cô ta không?

- Cậu đã hỏi mình điều đó lần thứ bao nhiêu rồi? Một cô gái dễ thương.

Một cô gái hiểu biết sâu sắc.

- Điều đó thì không có cậu mình cũng biết. Mình muốn nói đến một mối

tình cảm sâu sắc cơ.

Tôi thú nhận chỉ quý mến cô ta như bạn bè.
- Sự lạnh nhạt của cậu chẳng nói lên cái gì cả. Ở cương vị cậu, mình sẽ

không vô tình với cô ta như cậu đâu.

- Cậu thừa biết những tình cảm của mình đối với Biata rồi.
- Đúng! Nhưng cậu cũng biết cô ta đối xử với cậu như thế nào. - Cậu ta

chép miệng thở dài, biểu lộ sự thông cảm lẫn vẻ ái ngại và trầm ngâm đau
khổ vì những hoài nghi. Bất thình lình cậu ta thú nhận: - Khi mình thấy
Biata, thì ở cô ta đã tập trung mọi cái như ở tiêu điểm của biểu xích, nhưng
sau khi Vêra xuất hiện, đôi lúc mình lại cảm thấy mình cũng không phải là
hờ hững đối với cô ta.

Tôi thông cảm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.