GIÓ VĨNH CỬU - Trang 170

Tôi và Côxchia đổ đầy thùng nhiên liệu và đưa vào máy bay vũ khí, thùng
đựng thuốc, trang bị lặn, thực phẩm theo qui định cho những chuyến bay
trên đại dương. Trong khi đó Pêchia và Kỳ bật hai chiếc đèn chiếu xách tay,
xem xét động cơ và thiết bị dẫn đường.

Đêm đã khuya, nhưng những người trên đảo vẫn ra tiễn chúng tôi.
- Quỉ tha ma bắt! Tiếc thật, trong buồng lái máy bay không có chỗ thứ

năm! - Côrinhtơn bắt tay chúng tôi than thở. - Nhưng, chờ một phút. - Cậu
ta hướng máy ảnh về phía chúng tôi.

Khi chúng tôi bước lên thang, Ghêra, vợ Ninxen hỏi to:
- Anh Cáclơ, anh tin rằng họ có thể dẫn con Achinla về đây chứ?
- Tin chắc như vậy.
- Tôi không tin lắm: ít phương tiện quá. Cần phải gọi ụ cạn từ Côlômbô

về.

Ninxen khúng khắng ho.
Anh chàng người Mỹ nói:
- Bà đừng lo ngại, các anh ấy sẽ trói cổ nó vào thân máy bay.
Paven Mêphôđiêvích lặng lẽ vẫy tay.
Đường bay sáng lên trong vũng biển. Côxchia và Pêchia ngồi vào chỗ

hoa tiêu.

Hai bên đường bay các chú đenphin cố vượt lên đua với tốc độ của thủy

phi cơ. Chúng đã hiểu chúng tôi đang bay đi đâu và làm gì. Ninxen truyền
về vũng biển thông báo của Tavi và trả lời nó. Những động vật cao đẳng ở
biển tiễn chúng tôi và chúc may mắn.

Từ độ cao ba ngàn mét bề mặt đại dương xám xịt một màu. Côxchia đưa

máy bay lên cao gần đến độ cao tối đa, vậy mà đại dương vẫn lấp lánh bên
dưới chúng tôi. Ánh sáng phản chiếu của các vì sao và hằng hà sa số cư dân
trên biển làm cho chúng tôi có cảm giác là rất gần.

Pêchia và Côxchia nói chuyện với Tavi và Ninxen. Tavi nói rằng Achinla

tuy có bơi chậm lại, nhưng vẫn ngoan cố hướng về phương nam. Ninxen hạ
lệnh cho Tavi không được tham gia vào các cuộc đánh nhau với cá kình mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.