GIÓ VĨNH CỬU - Trang 195

cố sức bơi về phía chúng tôi. Tôi muốn bảo Côxchia cho tôi xuống, nhưng
chợt nhìn sang bên cạnh những đenphin thì thấy những làn nước đặc biệt.
Một đàn cá kình bơi chặn đường Tavi và Prôtây với một tốc độ còn lớn hơn
chúng. Đàn thứ hai từ phía khác đang cố cắt ngang đường bơi về tàu. Vài
ba con cá kình khác đang thúc đằng sau. Nghe thấy nói có cá kình, Côxchia
lập tức hiểu ngay. Mấy phút sau chúng tôi hạ chòi quan sát xuống và đi cứu
viện. Chiếc tàu rú lên như bay trên sóng. Côxchia ngồi sau tay lái, rụt đầu
rụt cổ như chuẩn bị nhảy. Tôi nhìn về phía trước qua tấm kính chắn gió.
Thực ra mà nói, tôi không thể hình dung được chúng tôi có thể làm được gì
với một số lượng cá kình đông như vậy.

Qua những tiếng rít, tiếng ồn, tiếng nước reo, tôi thoáng nghe thấy tiếng

nói:

- Súng! Cầm lấy súng!... Đồ con lừa! ở trong ngăn bên trái ấy!
Tôi không giận vì tiếng “đồ con lừa”, vội vàng lấy luôn khẩu các-bin bắn

uy hiếp. Đáng tiếc không có máy phóng thuốc gây mê hay loại súng nào
nặng hơn.

Côxchia lái tàu vào đám cá kình đông nhất. Cách đàn cá gần một dặm,

tôi không ghìm nổi và đã bắn.

Côxchia gật đầu:
- Đúng! Bắn nữa đi. Phải cho chúng biết rằng chúng ta không định đùa

với chúng.

Thật vậy, chúng tôi phải bắn phủ đầu ngay để chúng biết rằng nguy cơ

đang chờ

chúng. Tôi nghĩ rằng nếu chúng là những tên kẻ cướp có “văn

hóa”, có ít nhiều kiến thức về súng phun lửa, chứ không phải là cái bọn
man rợ không hiểu được ý nghĩa của sự ôn ào do tôi gây ra thì sẽ tốt hơn.

- Bắn! - Côxchia thét lên.
Chúng tôi còn cách những con cá kình gần nhất khoảng hai trăm mét.
- Bắn nữa!
Tôi bóp cò. Những trái đạn nổ tung trong không khí và ở nước cách hơi

xa những con cá. Mặc dù vậy, chúng cũng tránh sang phía khác, lủi xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.