GIÓ VĨNH CỬU - Trang 220

Côxchia nói:
- Thôi được, chúng tôi sẽ quan sát ở đây một mình và sẽ yêu cầu Tavi và

Prôtây tìm những con nhện cho bà.

- Thế thì tôi hết sức cảm ơn các anh! Có điều các anh phải thận trọng... -

giọng bà ta luôn luôn bị đứt quãng, bởi vì, luồng thông tin của chúng tôi
phát ra chặn tiếng nói của bà, không những thế, lại cả những đenphin cũng
tham gia nói chuyện nữa.

Prôtây và Tavi bơi gần bờ và nói qua máy dò âm dưới nước rằng chưa

lần nào chúng có dịp được nhìn cái vịnh có hình dáng tựa như con cá voi
khổng lồ đang lật ngửa bụng nằm nguyên ở một chỗ, và ở dưới sâu nom nó
tựa như con nhím biển cắt đôi. Bờ biển dựng đứng, đáy biển phẳng phiu
không có san hô cũng làm chúng ngạc nhiên.

Những thủy tức san hô vươn lên thành từng cụm thưa thớt. Bờ phía đông

chất đầy những kết cấu bằng sắt - nơi ẩn náu của những con bạch tuộc. Ở
giữa vịnh, ngay trên một đáy cát phẳng lì có một con tàu nhỏ...

Lia thở dài nói:
- Giá có ai ngó được vào trong ấy...
Chúng tôi im lặng, vì khảo sát một chiếc tàu đắm mất rất nhiều thì giờ.
- Nếu có thể được, - bà ta thất vọng nói thêm.
“Nếu có thể được”. Câu đó hoàn toàn hợp ý chúng tôi, chúng tôi cùng

gật đầu. Trong lúc đó chúng tôi đang nghe những đenphin mô tả một khu
rừng tảo lớn mà hôm qua chúng để ý thấy trước lúc mặt trời lặn, khi bắt gặp
một đàn cá “rắn chim lợn”...

Lia tin tưởng nói:
- Các anh nhất thiết phải vào rừng đó. Và xin hãy chú ý đến mọi cái khác

thường.

-

Được, chúng tôi sẽ bắt cho bà những con nhện thay hình đổi dạng, -

Côxchia

hứa.

Khuôn mặt đầy đặn của bà Lia đang cười trên màn ảnh bỗng rạn hẳn ra.

Đó không phải là vì cười, mà là vì

hệ thống thu bị hỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.