GIÓ VĨNH CỬU - Trang 33

Một trong các nhà du hành vũ trụ vung chiếc búa địa chất và cây “mẫu

đơn” lớn vỡ vụn không một tiếng động, biến thành bụi long lanh.

- Hang này hẳn là do hoạt động của núi lửa tạo thành, - người phát thanh

nói.

Côxchia thầm thì:
- Giờ thì có thể yên tâm mà dọn lên Mặt trăng được đấy. Cái hang này có

thể chứa được cả một thành phố, không một thiên thạch nào có thể lọt tới.

Vêra đi tới. Cô nói:
- Các bạn ạ, ông cụ ngủ ngay trên ghế bành. Tôi để mảnh giấy lại... Ồ,

những con người thật đáng thương! - cô ta nói về các nhà du hành vũ trụ. -
suốt ngày ở trong chân không, lại còn phải mặc những bộ quần áo gớm
ghiếc. Ở dưới này khác hẳn - màu xanh, rừng cây! Các anh không muốn
ngủ à?

- Ngủ trong một đêm đẹp như thế này! - Côxchia cố không ngáp. - Nói

chung, tôi không ngủ trong những chuyến bay ngắn.

- Thế càng tốt. Tôi sẽ cho các anh xem một băng ghi. Anh Côxchia tắt

cái Mặt trăng khủng khiếp này đi và chiếu “Sao Mộc”

của tôi lên màn ảnh.

Thay cho cảnh lạnh lẽo của Mặt trăng, trên màn ảnh tràn ngập màu xanh

lộng lẫy của vùng nhiệt đới. Bao chú vẹt vàng, đỏ đang bay chuyền cành
cây... Thoang thoảng hương vị của hoa. Tôi nhắm mắt và ngủ thiếp ngay
trên chiếc ghế bành có đệm.

Tôi bỗng trông thấy Biata. Cô mặc quần áo bảo hộ lao động đi trên một

núi lửa của Mặt trăng và đang cười gì đó. Tôi cũng cười và đi bên cạnh.
Thật là lạ, chúng tôi thở hít không khí trong chân không và cảm thấy trong
người rất khoan khoái.

Đâu đây dưới bóng trăng mờ ảo có tiếng cười to. Tôi choàng mở mắt

tiếng cười, tiếng sóng vỗ vọng từ màn ảnh. Trong một bể bơi lớn một đám
thanh niên đang cưỡi trên lưng đenphin tổ chức đuổi nhau. Qua tiếng ồn ào
ấy tôi nghe thấy tiếng Côxchia:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.