GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 161

- Còn cái vụ ‘’đen đỏ’’ ?
- Thỉnh thoảng vẫn còn lai rai em à !
- Sao mầy không ‘’cai’’ đi ?
- ‘’Cai’’ ! Giỡn hoài ! Cái đó là như người tình chung thủy của tao. Hơi sức
nào mầy lo cho tao !
- Lo chớ !
- Mầy ưa thích mua sắm quần áo thật đắc tiền. Tao có cản mầy không ?
- Không !
- À ! Thì mầy cũng đừng cản khuyên mấy chuyện ăn chơi của tao. Tao
nghe theo lời của Đại Thi Hào Victor Hugo, là : Sống như ăn mày với thật
nhiều tiền. Nhưng tao thì không có tiền nhiều, chỉ có rủng rỉnh thôi !
Phấn lắc đầu :
- Rồi ! Tới rồi ! Triết lý nữa ! Tâm hồn mầy thật là mơ mộng, ảo huyền !
- Mơ mộng ! Không đâu Phấn à ! Ngày nào tao đã cho tặng rất dễ dàng.
Nay, thì tao ở không ăn thất nghiệp nên cách cho tặng của tao rất khiêm
tốn. Vì tao thấy sự đời hơi nhiều rồi. Ngày nay, nếu phát tâm Bồ-Đề để bố
thí thì phải có căn, có cơ mới được và rất cẩn thận, chớ đụng đâu làm đó thì
dễ bị chúng chửi, chúng ghét. Theo thuyết của Phật, nếu muốn bố thí nên
dùng Vô-Úy-Thí là thượng sách.
- Vô-Úy-Thí là gì ?
- Theo tao hiểu, là : Kẻ cho không biết người nhận. Kẻ nhận không biết ai
cho... Nghĩa là mình gởi tiền hay vật dụng qua các cơ quan Từ-Thiện, chùa
hoặc nhà thờ. Nơi đó sẽ phân phát, cho tặng thay mình. Làm nhân đạo
không phải dễ đâu mầy ơi ! Cuộc đời ngắn ngủi lắm. Hễ có đồng nào là tao
xào cha nó hết cho rồi.
- Tao ở bễn mà nghe tiếng đồn. Nói mầy tiêu rồi ! Vì họ nói, tối ngày mầy
cứ cờ bạc, nhậu nhẹt...
Hương cắt ngang lời của Phấn :
- Còn nữa chớ...tật hư, tánh xấu của tao thì tràn trề. Thây kệ ! Ai nói gì mặc
ai. Miễn sao tao không lừa gạt, hại ai thôi. À, này, lát nữa mình ăn gì nhẹ
nhẹ. Tối nay hai đứa mình ra ngoài Place-Concorde ăn đồ Tây hén !
- Nhà hàng nào ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.