GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 159

Việt Dương Nhân

Gió Xoay Chiều

Lá Vàng Lóng Lánh

Tiếng gõ cửa...đập cửa thật mạnh...gọi :
- Hương ơi ! Hương ! Tao nè mầy !
Hương xoay mình qua ôm chiếc gối ngủ tiếp. Hương nghĩ là đang nằm
chiêm bao ! Lại nghe thêm :
- Hương ! Con quỷ, ngủ gì mê dữ vậy !
Tiếng đập cửa ầm ầm và gọi tiếp :
- Hương ơi ! Hương !
Hương nhổm mình ngồi dậy :
- Ai đó ?
- Tao ! Phấn đây !
- Hả ! Con quỷ ! Về sao không cho tao hay ?
Hương đứng dậy ra mở cửa :
- Mầy mà không nói tên là tao chẳng thèm mở cửa ! Sáng, thường có mấy
cha nội phát-thơ đập cửa rầm rầm. Đôi khi tao đâu có thèm mở. Nên họ để
giấy lại dưới hộp thơ. Trưa trưa tao phải đến nhà bưu điện lãnh thơ !
- Tại tao muốn làm ngạt nhiên cho mầy !
- Ừ ! Có ngày mầy đứng ngoài đường !
- Tao biết tánh mầy ít đi đâu. Hơn nữa, mầy có vắng nhà lâu, là mầy cho
tao hay rồi.
- Thôi ! Đừng nói nhiều cô Nương ! Để valise đó đi. Chờ tao sửa soạn sơ là
mình ra quận mười ba ăn phở.
- Không. Tao không muốn ăn phở !
- Chớ mầy muốn ăn cái gì ?
- Giờ này mới có mười giờ rưởi sáng. Chút nữa tụi mình ra Mai-Lâm ăn mì
khô.
- Ừ ! Cũng được !
Phấn để valise xuống, Nàng nhìn dáo dác, nói với Hương :
- Ê ! Nhà mầy nhỏ, mà tao thấy sáng sủa quá há ! Mấy chậu kiểng đem về
đây xanh tươi tốt quá xá !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.