GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 19

- Hát tuồng gì, mà hát ở đâu ?
Lung cắt ngang :
- Mầy hỏi cũng vô ích !
- Ờ ! hén !
Nhiều thấy Lắm không phải là loại khán giả xem cải-lương nên nàng nói đỡ
cho Lắm :
- Ở Paris chỉ có mấy bà già xem cải-lương thôi, chớ trẻ cỡ cậu này chắc là
suốt một kiếp cũng không biết cải-lương là gì !
Lung bất mãn xoay qua hỏi Lắm :
- Mầy qua Tây, mầy thích học văn-chương Pháp, mầy không rành về văn-
hóa nghệ-thuật cải-lương nước mình à ?
Lắm nín vài giây... rồi nói :
- Một tuần tao học có bốn giờ ở Sorbonne, còn lại thì tao chỉ lo vô dầu xe
hơi cho mầy thôi !
- Ừ hén ! Mầy chỉ học văn-chương chữ Pháp. Nhưng tại vì sao trong đó
mầy không học được văn-chương của Việt Nam mình ?
- Chữ Pháp tao còn dỡ. Hổng lẽ tao xin học văn chương Việt Nam trong đó
sao ? Hồi còn ở bên nhà thì tao có học, mà học văn-chương lúc ấy là do
Nhà Nước Việt Nam đề xướng ra, thì ... thì... Ối thôi, mình lo chuyện hiện
tại và tương lai đi. Đừng nhớ những gì đã qua...
Nãy giờ Nhiều nghe Lung trách móc Lắm, nên Nhiều làm thinh. Bây giờ cô
mới lên tiếng :
- Nè Lung ! Lung gặp chị, em chẳng hỏi chị thêm gì, mà em nổi cơn trách
cậu... Lắm quá vậy ?
Lung mới sực nhớ :
- Xin lỗi chị ! Cái thằng nầy, nó nói, nó là dân có trình độ tú-tài đôi ở Sài-
gòn, mà nó không biết gì là cải-lương !
- Em tưởng ai cũng biết coi cải-lương hả ?
- Bắt buộc phải hiểu biết chớ !
Nhiều nhăn mặt và tiếp :
- Cải-lương là hạng bình-dân mới thích coi !
Lung bèn nói qua chuyện khác :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.