GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 59

- Có. Nhưng Linh không thể cho anh được đâu. Ông chú Linh khó lắm.
Anh cho Linh số điện thoại của anh thì tiện hơn.
- Nhà tôi chưa có điện thoại. Nhưng tôi cho cô địa chỉ nhé ! Khi nào nhằm
thứ bảy hay chúa nhật, cô rảnh, mời cô đến nhà tôi chơi.
- Nhà anh ở đâu ?
- Paris quận mười chín.
- À, mai là ngày lễ anh có đi làm không ?,
- Không !
- Anh nghỉ làm. Có thể xế trưa mai tôi đến. Vì tôi có cô bạn gái, cũng ở lối
đó.
Hôm sau, Linh đem Thiên và Kiều gởi nhà của cô bạn. Xong, nàng đi đến
thăm Lý. Với sự ngỡ ngàng khi thấy Lý ở một căn phòng quá chật hẹp, bừa
bãi, không dọn dẹp gì cả và lại thêm có một người bạn ở chung nữa. Linh
giựt mình. Nhưng Linh thông cảm, vì đàn ông, con trai ở như thế nầy là
thường, nên nàng không ngần ngại giữ gìn một thái độ tự nhiên. Lý có vẻ
mừng khi thấy Linh đến thăm chàng. Lý hỏi Linh :
- Hôm nay chắc cô rảnh, ở lại tối đi chơi với tụi này luôn nhé !
- Không được ! Chú tôi khó lắm. Để hôm khác, tôi sẽ xin phép, khi ấy, đi
chơi vui hơn. Không được phép, đi đại bị rầy chết.
Sau nữa tiếng đồng hồ thăm hỏi. Lý và Linh. họ yêu nhau. Linh cảm thấy
không dấu Lý được, vì nàng ít khi dấu sự thật. Mặc dù sự thật chẳng hay ho
đẹp đẽ gì hết. Nhưng tại tánh của nàng là thế. Đem chuyện riêng tư kể hết
cho Lý nghe. Lý không tin nàng có chồng và đã có tới hai đứa con. Lý nhìn
Linh, mà chàng cứ lắc đầu hoài. Thỉnh thoảng nhìn Linh như đang trao
nàng một sự cảm tình sâu đậm và cảm mến Linh vô cùng. Lý thương xót
người đàn bà trẻ đẹp như Linh lại có một chuyện buồn như thế.
Linh nói tiếp :
- Những gì em nói hôm nay là sự thật đó. Chuyện đêm qua là Linh bịa ra
thôi. Linh không thích dấu cái gì đâu, tin hay không là tùy ở nơi anh. Lý
nhìn Linh, chàng ôm nàng và vuốt ve mái tóc dài phủ hơn nửa lưng, chàng
nói :
- Cô như vầy mà ba mươi tuổi sao ? Nhưng cô nói, thì tôi tin vậy. Chừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.