GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 76

Thắng nhìn Cẩm Lan, Cẩm Lan cũng xoe tròn đôi mắt nhìn Thắng rồi quay
sang Tiến, nàng nói :
- Hai anh định cho em đóng tuồng gì đây ?
Tiến đáp ngay câu hỏi của Cẩm Lan :
- Cô Cẩm Lan à ! Đây là bác-sĩ Thắng, Một người hiền lành, nhưng đặc
biệt có cái tánh nhút nhát nên lúc nào cũng đi cu-ki.
Cẩm Lan tươi cười nói :
- Vậy sao ! Nhưng đó là cái tánh tốt của anh ấy ! Em thích đàn ông con trai
chỉ thích nghe hơn nói. Đàn bà mới có quyền nói nhiều thôi.
Thắng vẫn ngồi im để mặc cho Tiến bày vẽ. Bởi Thắng là người đàn ông ít
nói.
Tiến nghe Cẩm Lan nói thế cũng hơi nhột, nhưng chàng vẫn tiếp tục nói với
Thắng :
- Moa mới quen với Cẩm Lan hai ngày ở tại đây. Để moa làm ‘’băng nhân’’
cho hai người nhé ! Sau đó tùy hai người quyết định cuộc đời.
Cẩm Lan thoáng đưa ánh mắt nhìn Thắng. Xem như nàng chấp nhận. Còn
Thắng gương mặt cũng tươi hẳn lên. Cẩm Lan chẳng muốn gì hơn là nàng
chỉ thích làm quen và được đi chơi với mấy chàng có vẻ trí thức loại này để
nàng lấy-le với bạn bè. Chớ nàng không dám mơ mộng xa vời. Nhưng họ
chưa biết nàng là ai, ở đâu và làm gì ? Cẩm Lan cũng không phải là một cô
đào hát. Nhưng đôi khi nàng đóng tuồng khá hay. Cái tài ăn nói hoặc thay
đổi xiêm y, từ dáng điệu và thay đổi luôn cả sự đối đáp tùy thuộc giới nào,
thành phần nào khi nàng trực diện với họ.
Sau gần nửa tiếng đồng hồ, Tiến và Thắng nói qua nói lại. Trời đã hơi
khuya. Cẩm Lan đứng dậy cáo từ cả hai người. Rồi nàng đi nhanh không
chần chờ để nhờ ai đưa nàng về.
Tiến đứng lên nói với Thắng :
- Toa thấy cô ấy tự nhiên không ? Nếu sự thật toa muốn gặp lại Cẩm Lan
thì chiều chiều toa cứ đi ra miệt này là gặp nàng hà !
Thắng ngạc nhiên hỏi Tiến :
- Ủa ! Toa không biết Cẩm Lan ở đâu sao ? Còn cô ta làm gì Toa có biết
không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.