GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 92

nghĩa lý gì. Nhưng ở đây có cậu Hiền là người biết thương mình, còn cô
Thanh và cậu Bình dạo này hách dịch, bà chủ thì còn ác hơn nữa, ông chủ
làm việc bên ngoài nên ông không ngó ngàng gì ai. Mà sao dạo này mình
thấy cậu Hiền hay tìm mình kể chuyện học hành này nọ. Cậu ấy thật là
người bình dân. Còn dì Năm bếp, và chị Bảnh nịnh bà chủ nên họ hay để ý
theo giỏi khi cậu Hiền nói chuyện với mình. Đến đỗi ăn cơm mà họ cũng
nói mình ăn nhiều. Nhưng mình cũng tự an ủi. Nơi đây, tuy thân ở đợ, mà ở
cho nhà giàu ăn uống cũng ngon, đỡ hơn con Thân, nó ở cho cô Mỹ, cô ấy
đày ải, mắng chửi, thậm chí đến ăn uống khổ cực vô cùng... Lành ngồi nghĩ
vẩn vơ, bỗng nghe con Lu-Lu sủa mừng người trong nhà về. Lành đứng lên
đi ra sân thấy Hiền nựng con Lu-Lu. Hiền ngước lên gọi Lành :
- Lành ơi ! Em tưới cây chưa ? Chiều mát rồi. €, này ! Nếu tưới các cây
kiểng, em nhớ đừng tưới nước nhiều cây sứ-cùi của ông nha. Vì loại sứ-cùi
ít uống nước.
- Dạ ! Bữa hỗm mới đem về, ông có dặn em. Mà cậu Hiền ơi ! Cả mấy chậu
Lan treo trên banh-cong ông cũng bảo em đừng đụng tới mà để ông lo. Tại
sao vậy cậu ?
-Ừa ! Thì ông muốn để ông chăm sóc. Mấy chậu kiểng quí ông cưng hơn
con nữa đó. Thôi em tưới cây đi. Tưới xong, em lên phòng của tôi dọn dẹp
sơ lại mấy chồng sách nha !
- Dạ !
Lành thui thủi tưới cây, còn Hiền vô nhà gặp bà An đang ngồi salon đọc
báo, bà bỏ tờ báo xuống và hỏi Hiền :
- Con về tự nãy giờ mà mới vô nhà. Nói chuyện gì với con Lành vậy ?
- Con bảo nó tưới cây.
- Má thấy con bình dân quá với nó, không đúng khuông phép nhà này đó
nghe. ba con mà biết là ổng sẽ rầy má !
Đôi mắt Hiền hơi buồn, và nói với bà An :
- Con nghĩ ba không rầy đâu má à ! Con biết nhà mình được may mắn giàu
có. Nhưng sao còn quan liêu giai cấp quá. Thật tội nghiệp cho những người
vô phước bị nghèo khó.
Bà An quắc mắt, nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.