235
niềm cực khoái hết sức dữ dội. “Trong vòng tay anh ta - bà nói - tôi cảm thấy như
một niềm mê say hoang dại nhưng ngay sau đó là một nỗi kinh tởm khôn tả mỗi
khi tôi nghĩ tới Lothar. Tôi căm ghét Paul và yêu quý Lothar. Nhưng Paul thỏa
mãn tôi. Mọi thứ ở Lothar cuốn hút tôi. Nhưng h nh như tôi biến thành một gái
giang hồ để hưởng lạc, vì với tư cách một phụ nữ của giới hào hoa, tôi không được
phép hưởng lạc. “Bà không nhận lời kết hôn với Paul nhưng vẫn tiếp tục ân ái với
anh ta. Trong những lúc ấy, bà “biến mình thành một con người khác, và những
lời lẽ sống sượng thoát khỏi miệng bà mà bà chưa từng bao giờ đụng tới”.
Người thầy thuốc kể chuyện trên nói thêm là “Đối với nhiều phụ nữ,
trạng th{i rơi v|o th tính l| điều kiện của cực khoái”. Họ cho tình yêu
nhục dục là một sự xấu xa không thể dung hoà với tình cảm quý mến và
yêu thương. Nhưng tr{i lại, những người khác cho là có thể thủ tiêu sự xấu
xa ấy bằng lòng kính mến, lòng yêu thương v| sự ca ngợi của người đ|n
ông. Họ chỉ bằng lòng hiến m nh cho người đ|n ông khi tin chắc l| được
người đó yêu thiết tha. Phụ nữ phải thật sự trứ trên, thờ ơ hay kiêu sa mới
xem quan hệ xác thịt là một sự trao đổi khoái cảm trong đó đôi bên đều có
phần như nhau. C ng như phụ nữ - và có thể còn hơn cả phụ nữ - đ|n ông
phản đối người muốn lợi dụng mình về tình dục; nhưng thông thường
chính phụ nữ có cảm gi{c đ|n ông sử dụng mình như sử dụng một công cụ.
Chỉ có một sự khâm phục say mê mới bù đắp nổi sự ô nhục của một hành
vi mà họ cho là một sự thất bại. Chúng ta biết là hành vi ân {i đòi hỏi ở họ
một sự tha hoá sâu xa. Họ đắm mình trong sự uể oải của trạng thái bị động;
họ bắt gặp cái Toàn thể và cái tôi của họ bị thủ tiêu. Nhưng khi người đ|n
ông chia tay họ, họ lẩy lại một cái tên gọi, một gương mặt: họ l| người
chiến bại, là một con mồi, một đồ vật. Chính lúc đó, t nh yêu trở nên cần
thiết đối với họ.
C ng như đứa bé sau khi bỏ bú tìm kiếm ánh mắt động viên của bố mẹ,
người phụ nữ phải cảm thấy mình, qua cặp mắt người yêu ngắm nhìn