GIỮA CƠN LỐC - Trang 127

- Chưa, Hữu đáp, nhưng chớ nấu cơm. Để tao đào khoai luộc ăn.
- Vượt ngục về bao lâu rồi mà giờ mới vô? Tao nghe tụi nó đồn, nó

“ca” mày quá xá. Nó bảo chuyện của mày ly kỳ như trong tiểu thuyết. Có
không?

Hữu vừa đi vừa ngước nhìn rừng, lòng vô cùng thoải mái. Anh nói:
- Có chớ. Tao tưởng đã bỏ mạng rồi. Về Sài Gòn để coi, gần sáu

tháng. Lo đủ thứ chuyện, từ chuyện ăn ở, sinh hoạt, gầy dựng cơ sở tới
chuyện bầu cử ở các trường Đại học. Vừa mới rảnh được một chút là anh
Bảy Trung gởi về đây. Về kiểm điểm thời gian ở tù.

- Vậy còn chuyện bầu cử, Hai Tuyên hỏi tiếp, nghe nói có chuyện giựt

gân lắm phải không?

Hữu cười, quay lại Khâm. Khâm cũng cười. Hữu vỗ vai người đồng

chí trẻ tuổi của mình, anh bảo Hai Tuyên:

- Đây, muốn biết chuyện đó, cứ hỏi đồng chí này.
Bốn người đã vào tới căn nhà trống. Đó là trục giao liên: cái “mũi”

của Hai Tuyên. Hữu đứng chống nạnh giữa nhà, quan sát chung quanh.
Súng ống, bi-đông nước, bòng, bị treo lủng lẳng khắp nơi. Gạo, bắp chất
ngổn ngang bên các cây cột lớn. Giữa nhà hai chiếc bàn tre bày đầy giấy tờ,
sổ sách… Thấy không có ai ngoài Hai Tuyên, Hữu hỏi:

- Đi đâu hết?
- Đang họp.
Nói xong Hai Tuyên đi lại bên chuồng gà xách cái cuốc đi ra mấy

vồng khoai. Anh bảo Hữu:

- Nhóm bếp đi!
Khâm thảy cho Hữu cái hộp quẹt, Hữu ngồi xuống bên bếp tro. Anh

nhen lửa bằng rơm khô và chất củi rừng lên, lom khom thổi. Khói đùn lên
mịt mù, bay tán loạn, trận gió kéo tất cả lên trời. Ngọn lửa rơm bùng lên
cao, dữ dội, rồi lụn xuống, cháy leo lét trên những nhánh củi nhỏ. Khâm đi
ra phía giếng nước, đứng ngó xuống đáy giếng. Anh múc một gàu lên uống
rồi rửa mặt, còn lại nước thừa anh tưới đám cải bẹ xanh. Thấy Hai Tuyên
đang bới khoai, Khâm tiến lại đó, phụ một tay lặt củ, dọn vồng. Nắng trong
rừng sáng rực. Hai Tuyên hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.