- Vụ Mỹ Lai. Ở đâu ngoài Quảng.
- Mà sao?
- Có một trung úy Mỹ tên là (anh ta cúi xuống xem lại cái tên) tên là
Calley, hắn chỉ huy cuộc tàn sát cả mấy trăm người vừa đàn bà vừa trẻ em.
Nghi nhíu mày hỏi:
- Cái thằng trong hình đây hả?
- Chắc là vậy. Nhưng sao người ta lại làm rùm beng cả bên Mỹ nữa.
Hồi giờ tụi nó chơi cái trò này thường lắm, mà sao có nghe ai nói chi đâu.
Anh nhớ coi, ngay cả chỗ Bồng Sơn của mình đây, hồi trước hễ gặp Đại
Hàn đi càn là chết với nó. Chỉ cần một thằng bị thương, chỉ cần một tiếng
“tắc cù” là chết với nó. Nó thảy lựu đạn cay xuống hầm, kê đại liên sẵn đó.
Đồng bào trào lên chừng nào bắn chừng nấy, bất luận già trẻ lớn bé. Chết
đặc gò, đầy bờ sông. Tụi nó còn bêu đầu con nít lên hàng rào, hiếp dâm phụ
nữ xong rồi giết. Đó là những chuyện xảy ra hàng ngày còn ghê gớm chẳng
thua gì vụ Mỹ Lai này mà sao chẳng nghe ai nói tới, hả anh?
Nghi đáp:
- Tôi cũng không rõ. Có lẽ vì không có ai tố cáo chăng?
Người bạn đưa tờ báo cho Nghi:
- Anh đọc coi, họ nói vụ này làm xôn xao cả thế giới.
Nghi ngo ngoe mấy ngón tay trên bụng:
- Tôi cầm tờ báo gì nổi. Yếu lắm.
- Anh còn nhịn mấy ngày nữa?
- Hai ngày.
- Rồi sau đó ăn lại như cũ?
- Không, tôi tính ăn chay trường.
Người bạn cười mấy tiếng:
- Anh tu?
Nhớ lại hàng chữ trên đầu trang nhất, Nghi hỏi:
- Còn vụ gì ở chùa Ấn Quang?
- Cũng do cái vụ Mỹ Lai. Đồng bào xuống đường phản đối nhưng bị
chặn tại chùa.