GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 119

chọn thận trọng từng chữ, cân nhắc từng lời một, cuối cùng anh viết một lá
thư bằng thứ tiếng lóng mà chỉ có Cuôdc mới hiểu nổi...

Ha-ry Bra-un tỉnh giấc lúc chín giờ sáng, khi Phret đã cạo râu và uống
cà-phê sáng xong từ lâu. Anh ngồi ở gian buồng ngoài, mặt lạnh như tiền,
tay lần giở tập họa báo một cách cáu kinh.

— Chào buổi sáng, Herr Sun! - Ha-ry vừa chào anh với vẻ ung dung
giả tạo, vừa vuốt mái tóc rối như tổ quạ và xoa bộ mặt xưng húp.

— Thật là quá đáng, Bra-un! Đêm qua ngài hòa tấu một bản nhạc mới
êm chứ ? Không thể gọi là ngáy được vì chưa bao giờ tôi thấy cồ họng con
người có thể phát ra những âm điệu như thế cả... Tôi, tôi không thể ở chung
cùng ngài một phòng, dù chỉ trong một đêm nữa thôi...

— Nhưng ngài hãy hiểu cho, Herr Sun...

— Tôi chịu thôi, đêm tôi muốn ngủ, chứ không muốn đứng thu mình
ngoài ban-công vắng lặng như một thằng ngốc. Ngài muốn nghĩ gì về tôi
thì cứ nghĩ, nhưng hoặc ngài chuyển sang phòng khác, hoặc ngài tìm cho
tôi, tôi nhất định không ở chung với ngài được...

— Nhưng...

— Không « nhưng » gì cả !

— Mong ngài thông cảm, tôi xin làm vừa lòng ngài ngay bây giờ
đây... — Ha-ry ấp úng nói ở ngưỡng cửa. — chỉ một nháy mắt là xong
thôi...

Ha-ry rút vào buồng ngủ độ năm phút, rồi khệnh khạng bước ra, tay
buộc cra-vat.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.