GIỮA TRONG XANH - Trang 33

người bệnh, lúp xúp chạy theo anh. Họ vừa đi vừa nói với nhau như thế.
— Hôm nay, trời này dễ có cá mòi. Cô để tôi lại nhà, tôi có thể đi vớt cho
hợp tác một tấn.
Chợ nhớ người mình nhận ra ban sáng khi qua bãi này, anh hỏi tiếp:
— Cô đã dặn cô y tá về việc cô xuống huyện chứ? Đang giờ làm việc, sao
cô ta đi đào sá sùng?
— Y tá mà không đồng thời là xã viên ? Hợp tác trả bọn tôi có mười lăm
công, bận bịu rối rít đêm hôm lúc nào không biết, gặp lúc không ai đau ốm
đẻ đái gì, y sĩ, y tá cứ ăn trắng mặc trơn ngồi bàn giấy mà không chết với
bà con dư? Vả, đào sá sùng để kiếm thêm công.
Anh chủ nhiệm thở dài:
— Chết thật, các cô lại bàn tính lý luận như thế! Nhưng thôi, rồi ta giải
quyết dần. Cô cứ chữa cho ông chủ tịch mặt trận khỏi hẵng. Đánh Mỹ, cứu
nước xong, đời sống bình thường của nhân dân được lập lại và mở mang
thêm, sờ vào đâu cũng nhiều việc lắm. Như có cái đến trạm xá của cô tôi
mới biết. Dưới cái mái đỏ lóe, chỉ bốn giường, dành một cho người trực thế
là đủ ? Cái trường lúc giặc Mỹ đánh bom, nó bằng gianh, bây giờ nó
bằng ngói, thế là ưu điểm. Nhưng học trò tăng lên lại không chú ý. Một
gian có khi chứa hai lớp, cô giáo xoay sang phía này dạy lớp một, xoay
sang phía kia, ấy dạy lớp hai. Nhưng thôi, xã ta là xã đảo, bốn năm đánh
Mỹ ba trăm trận, lại còn cơn bão số tám tai ác hơn ba trăm trận nữa, hạ một
máy bay, mất có một người, hợp tác vẫn còn, thế cũng là giỏi. Nhưng
không có cái đại hội xã viên vừa rồi, không gỡ được nhé. Thu nhặt sáng
kiến, phấn đấu mấy tháng nay, mới sửa được hai vàng lưới nhâm, năm đôi
lưới mòi. May cái vụ nam, ta đạt hai mươi tấn! Giờ cần kíp phải nâng sản
xuất lên. Bà con phấn khởi tính chặn âm mưu mới của giặc Mỹ; trạm xá,
trường học, thông tin... tất cả đều ở đấy. Cô giúp tôi một tay, cô nhé.
Việc anh kể hết một loạt những công việc bề bộn và việc anh cứ lặp lại câu
ấy làm cô gái cảm động thật tình. Chân trần dẫm lên bãi cát nước mặn thân
thuộc của quê hương, chạy lúp xúp theo người lãnh đạp của xã, vừa là ông
anh lớn, cô bàng hoàng như nhớ một cảnh gi đó, một điều gì đó đã xưa xa,
hay đã thoáng thấy từ trước bây giờ mới sống đây. Có lẽ chỉ là kỷ niệm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.