GIỮA TRONG XANH - Trang 64

tìm được một ít việc, chú về sẽ đi sâu làm thêm, rồi ta xin cho bà một cái
bằng liệt sĩ. Còn về cô Hạnh Nhơn — con...
Anh hạ thấp giọng, và tôi thấy cả người tôi dán chặt vào môi anh:
— Cô ả không có trong chuyến di tản vừa rồi ở nhà máy đông lạnh là vì
còn tin rằng thế nào cũng tìm ra được ba, ba cũng trở về. Không dễ đâu
chú: cuộc đời nhiều người ác lắm, bao nhiêu kẻ dèm: “— Mạ mi đó, vào
sinh ra tử một thì, nhưng có ai công nhận đâu mà mi chờ?” Cô nói ra một
lời thách đố dễ sợ, đến nỗi tôi cũng phát run: “— Cách mạng là ba mình, ba
mình là cách mạng, thế nào ba mình cũng vô nếu ba mình còn sống, thế nào
cũng vô. Mình không thể, sau khi ông trở về, làm quà cho ông cái tin sét
đánh con gái ông đã bỏ nước mà đi.” Mà Hạnh Nhơn đã kể chú nghe
chuyện này rồi hả? Không, không, cô ấy chẳng dính líu chút xíu nào vô
chuyện này đâu, vì thế mà bọn tôi phải bảo vệ cô ấy hết mức, cô ấy không
biết mô!
Quả Hạnh Nhơn đã kể cho tôi nghe, với một giọng bình thản hồn nhiên hết
sức, chuyện người ta rủ cô đi di tản ở nhà máy đông lạnh: “— Tôi có gì với
anh đâu mà anh bảo tôi đi? Tôi chỉ thương có một người thôi, người đó là
ba tôi. Thôi, coi như anh không có nói với tôi chuyện này, nếu anh không
nghe lời tôi. Tôi nghĩ ri nè: mình là người trí thức, mình đâu có cần nhiều
tiền bạc, mình không biết ra nước ngoài kia là thế giới mênh mông, mình
suốt đời không có tổ quốc nữa ư?” Người con trai vẫn ra đi vì sợ đồng bọn
giết. Họ đã cướp tàu của nhà máy nhưng đã bị bắt. Tuy vậy, lời thách đố
của Hạnh Nhơn mà anh cán bộ công an lặp lại cũng khiến tôi lạnh xương
sống.
Thưa các bạn, tôi phải xử sự như thế nào?
Trong đêm, lật sổ tay ra, biết là ở Hà Nội hôm nay vợ tôi trực, nếu không
có ca cấp cứu thì với không khí yên tĩnh nơi nhà khách và bệnh viện, chúng
tôi có thể nói chuyện cặn kẽ với nhau được. Tôi gọi dây nói cho vợ tôi. Cái
tên Hạnh Nhơn thì vợ tôi biết, hai mươi năm hơn chung sống với nhau,
chúng tôi rõ về nhau rất tỉ mỉ. Và, cho đến ngày nay, đã là một thầy thuốc
đứng tuổi, vợ tôi còn khóc mỗi lần trong khoa có một em bé phải ra đi vì
bệnh hiểm nghèo quá và mình đã hết cách. Cho nên tình huống không thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.