GIỮA TRONG XANH - Trang 81

Hảo cầm tay đứa em nhỏ, cảm thấy sự êm đềm của bàn tay mảnh khảnh và
bé bỏng ấy trong tay mình. “Em!” chị nói. Chánh ngước cặp mắt lấp lánh
nhìn chị, cười thân mật. Như thường khi có điều mừng rỡ, bà Mười cuống
lên. Bà nhấc cái ấm nước sôi đã lâu, xúc đổ một lớp tro mỏng lên mặt than,
gấp lại cái chăn trên bàn là, lồng một ngăn cặp lồng đưa cho Chánh cầm,
quàng vào vai cái khăn gói đã buộc chặt và bảo Hảo:
— Má đi một chút xíu rồi má về ngay. Kẻo đến giờ cấm rồi. Qua phố, má
sẽ mua cho con bát mì, bát cháo. Chắc con đã đói lắm. Hãy rửa ráy một
chút cho khỏe. Nước đây, con. Ở nhà, nói chuyện với ba.
Và bà mẹ nói chân thật:
— Má mừng lắm con ạ.
Người con gái ngồi trên phản, xoay mình lại. Bà cụ khoác cái tay nải trắng
toát to trùm hết cái lưng, cùng em nhỏ lần trong bóng tối. Chị xúc động.
Như thế đấy, cảnh nhà từ nay chị đến ở, công việc chị sẽ làm. Chị đã được
anh em nói cho biết trước mọi điều. Không gì đáng ngạc nhiên cả.
Khó nhất là câu: “Con là dâu của má đây”. Đối với một người con gái đồng
trinh, khó nhất là câu nói đó. Thế mà chị cũng nói được. Khi nói câu đó,
lòng chị cảm động một cách thành thật. Chị chưa biết mặt Khương, nhưng
tâm sự của chị cũng là như vậy. Trong buổi chia tay, sau buổi đó, ở nhiều
người con gái và con trai miền Nam, vẫn lẩn quất một hối tiếc bâng khuâng
về những cơ hội nào đó đã bị bỏ mất, có thể làm cho đời mình vui hơn.
“Con là con dâu của má đây”. Khi nói câu nói không thật đó, Hảo cảm thấy
mình rồi sẽ gây nên nhiều điều rất khổ tâm về sau, nhưng đồng thời, chị
cũng có cái cảm giác thật lạ. Vì câu nói ấy, chị tất rồi có lần nói trong đời,
— một bà mẹ chồng thể nào trong đời rồi chị chẳng có lần tìm đến — hôm
nay chị đã nói. Và vì một cái gì còn thiêng liêng hơn, lớn hơn cái mà người
ta gọi là tình yêu nữa. Với tất cả tấm tình yêu ước đang rung lên xao động
trong lòng, với tất cả phẩm chất và mối nhiệt tình chân thật của người chiến
sĩ hoạt động, tuy là người chiến sĩ còn rất nhiều bỡ ngỡ, lần đầu làm một
công tác tương đối quan trọng và ở ngoài địa phương mình. Chị cũng có
nghĩ đến Khương, nghĩ nhiều nữa kia. Lý lịch, tính tình, công việc của anh
ta, chị đã biết tỉ mỉ hầu như thuộc làu. Mấy năm nữa anh ấy mới trở về. Lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.