Lố xố nhàn du rộn khách đời,
Tân-thành bể đẹp lắm ai ơi,
Rì rào gió thổi bờ lao chuyển,
Lổ đổ trăng soi mặt sáng ngời,
Nhân-sự lắm lần người việc đổi,
Giang-sơn bao thuở núi sông dời,
Nước kia gội rửa bao sầu khổ,
Lố xố nhàn du rộn khách đời.
TRÔNG RA BÃI BỂ
Trông ra bãi cát Tân-thành,
Cỏ cây đua mọc khoe công với đời
Bóng che được mát du-nhân,
Lại làm chủ đích người xa trông vào :
Ngoài mặt bể ngó mênh-mông,
Thuyền tàu nhấp nhoáng nước êm như tờ ;
Chân trời xem đẹp nên thơ,
Ngóng xa rặng núi xanh mơ Vũng-tàu (Cấp)
Lòng ta ao ước làm sao !
Sớm cho tao loạn được mau thái-bình.