GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 56

Tấm bảng phong-thần gió vội kinh,
Trong cuộc còn nhiều trang Tướng Tá,
Lời nguyền trung-nghĩa há làm thinh.

XII
Làm thinh hổ đứng giữa hai ngôi,
Nếm mật từ đây khó nỗi ngồi ;
Mũi giáo Thi-Toàn đừng để sét,
Lưỡi gươm Dự-Nhượng phải toan dồi ;
Đánh Kim chi sá thằng Lưu-Dự,
Giúp Tống xin phò gã Nhạc-Lôi ;
Ủng-hộ nước Nam về một mối,
Ngàm năm miếu tặng rạng công tôi.

Mười hai bài thơ của cụ Đồ-Chiểu, nói lên tinh thần thượng võ của

Trương-Công, làm cho người Pháp đem lòng kính nể. Ông không lùi trước
những sự hiểm nguy, quyết tâm hy sinh phụng-sự cho đất nước trọn nghĩa
quân vương, nêu cao khí tiết giống Tiên Rồng bốn ngàn năm lịch sử, thế
nhơn đều xưng tụng công nghiệp của người anh hùng muôn thuở.

Cái chết của ông là cái chết vinh diệu cho non sông tổ-quốc.

Sau khi Đội Tấn dẫn lính đánh cứ điểm cuối cùng của ông tại đám lá

tối trời, hạ được ông rồi, quan thầy thăng cho Đội Tấn chức Quản để
thưởng công, qua mấy năm sau Tấn dẫn Pháp tảo thanh các mật khu của
nghĩa-quân tại Đồng Tháp Mười và mấy tỉnh kế cận ở miền Tây, lập được
nhiều công trận với chủ, được phong chức lãnh binh do nghị định Thống-
đốc Nam-kỳ ngày 5-11-1867.

Từ đấy lãnh binh Huỳnh-Công-Tấn tha hồ làm mưa làm gió, giết chóc

lương dân vô tội, sống trên xương máu của người đồng loại, chẳng biết tiếc
thương, lịch sử đã chứng minh điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.