GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 31

bản thân chứ. Tới tuổi này, sức khoẻ là vàng đấy.
Ngân khẽ cau mày:
- Em biết rồi. Nhưng đây vẫn là giai đoạn thử thách của em. Nếu không
đổi công ty theo ý anh, em đâu phải phấn đấu lại từ đầu để cực thân như
vầy.
Sơn nói:
- Anh chỉ muốn gia đình mình hạnh phúc, em không bị mặc cảm. Như ai
đó trong chỗ làm cũ vô tình hỏi về bé Phước...
Kim Ngân im lặng. Cô lấy máy ra sấy tóc. Giọng Ngân chùng xuống:
- Thằng bé ngủ rồi à?
- Ừ, ngủ rồi.
- Và không hề đòi mẹ?
Sơn nheo mắt:
- Sao tối nay em lại thắc mắc chuyện này nhỉ?
Ngân chống chế:
- Em không thắc mắc mà chỉ muốn biết nó có nhớ mẹ không thôi.
- Vậy em đi mà hỏi nó.
Sơn đốt thuốc lá. Ngân kêu lên:
- Ra ban công hút, em chịu không nổi mùi khói đâu. Đi mau mau đi.
Ngộp quá!
Sơn thản nhiên.
- Chịu không nổi thì ra ngoài, anh hút thuốc trong phòng này từ khi mới
cưới em tới nay, chớ đâu phải bữa nay là lần đầu. Em dẹp kiểu ra lệnh cho
chồng như ra lệnh cho nhân viên ấy đi nhé.
Ngân không vừa, cô dằn mạnh cái máy sấy tóc xuống bàn, giọng dãy nảy:
- Trời ơi! Suốt một ngày mệt mỏi, tới giờ vẫn chưa được nghỉ ngơi.
Sơn cười khẩy:
- Tự em tham công tiếc việc chớ có phải tại anh đâu mà than.
- Nhưng anh phải thông cảm cho em chứ.
- Đừng lạm dụng từ "thông cảm". Anh chưa bao giờ làm trái những đièu
chúng ta đã thỏa thuận. Còn em thì sao?
Ngân không trả lời. Cô mở rộng cửa sổ và cửa cái, mặc kệ máy điều hòa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.