GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 40

Bà Thương hạ giọng:
- Mặc kệ ai nói gì thì nói. Nếu đã có mục đích sống, em phải đạt cho bằng
được.
Rồi bà chợt hỏi:
- Lâm vẫn ở chung nhà trọ với bọn em à?
Lý tròn xoe mắt:
- Dạ phải. Chị cũng biết Lâm sao?
Bà Thương nói:
- Quê chị cũng ở Gò Công mà. Khu Lăng Hoàng Gia đâu có bao lớn. Gia
đình này đương nhiên phải biết gia đình nọ. Gia đình Lâm tương đối khá
giả, con cái ăn học đến nơi đến chốn. Mai Nhiên mê Lâm cũng phải, có
điều con nhỏ không hợp với Lâm đâu.
Thiên Lý ngập ngừng:
- Em thấy hai người rất thường trò chuyện với nhau, những lúc đó Mai
Nhiên vui lắm.
- Thế em không thường trò chuyện với Lâm sao?
- Dạ không.
Bà Thương nói:
- Em với Mai Nhiên khác nhau một trời một vực. Người thì thấy đàn
ông là tíu tít, rộn ràng, người thì lủi. Làm gì em tránh né đàn ông dữ vậy?
- Em đâu có tránh né. Có điều em không tự tin trước họ.
- Sao lại thế? Thật ra em rất đẹp. Với phụ nữ, sắc đẹp là vũ khí, là vốn
liếng trời cho. Có hai thứ đó, em sẽ khiến được đàn ông. Chị không nghĩ
là em thiếu tự tin trước họ, mà em đang ẩn mình. Này! Tuổi xuân không
chóng thì chầy. Gì thì gì cũng phải chơi kẻo phí, để già khỏi ân hận như chị
bây giờ.
Thiên Lý bật cười vì câu nói sau cùng của bà Thương.
Nhìn đồng hồ, bà Thương bảo:
- Tôi phải đi rồi. Em trực văn phòng một mình vậy.
- Vâng! Chị cứ đi. Em sẽ chờ, bao giờ bác Sáu vào em sẽ về.
Bà Thương dẫn chiếc Future ra. Phố đã bắt đầu chiều.
Lý lấy sách ra đọc. Cô không muốn bỏ phí chút thời gian nào, khổ nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.