GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 8

rõ mặt ấy dài dài.

Thiên Lý chớp mi. Có phải đó là người đàn ông không rõ mặt không, hay
ông ta là người cô đang phải quên? Giữa người đàn ông đó và Lý là một bí
mật mà cô chỉ có thể quên đi chớ không có quyền nhớ. Lý đã nhủ lòng
mình như thế bao nhiêu lần rồi? Lẽ ra cô không quên nói hay kể cho Nhiên
nghe về những giấc mơ. Khổ nỗi, Lý mệt mỏi quá khi cứ phải ôm nỗi niềm
riêng nhọc nhằn không ai là người chia sẻ. Chính vì thế nên bây giờ, Lý
đành chịu thêm một áp lực khác từ Mai Nhiên. Con bé vốn tò mò, nó sẵn
sàng tìm hiểu để biết nhiều hơn về người ở chung phòng với mình, trong
khi Lý lại muốn giấu tiệt quá khứ.

Thiên Lý thở dài. Thôi, đừng nghĩ ngợi rồi lo nhiều nữa. Mặc dù giấc mơ
là điều bí ẩn, nhưng lắm lúc chìm đắm trong mơ vẫn hay hơn sống tỉnh táo
giữa dòng đời đang lũ lượt trôi đi.

Sơn nhấc ống nghe. Giọng cô giáo của bé Phước vang lên:
- Dạ... Xin phụ huyn bé Phước tới trường đón bé về. Bé đang bị sốt ạ.
Sơn thảng thốt"
- Vâng! Tôi đến ngay. Nhờ cô lau mát cho Phước hộ, vì thằng bé dễ bị co
giật khi sốt cao lắm.

Gác máy, nhìn đồng hồ, Sơn biết mình không thể rời công ty vào lúc này.
Có cuộc họp quan trọng đang chờ anh. Bữa nay, Sơn phải phổ biến những
kỹ thuật thực tiễn, hướng dẫn cách làm thế nào thiết lập và điều hành
nhóm có hiệu quả. Sơn không thể bỏ cuộc họp này được.

Gay thật! Sơn chần chừ vài ba giây rồi gọi điện cho mẹ mình, hy vọng giờ
này bà có mặt ở nhà.
Chuông reo mấy hồi, anh mới nghe giọng bà Trà nhỏ nhẹ:
- Con hả Sơn?
- Dạ. Mẹ làm ơn tới trường đón bé Phước về giùm con, thằng bé đang sốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.