GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 97

Thiên Lý tròn mắt:
- Cô cũng biết...
Bà Hạnh chép miệng:
- Chà! Gia đình anh Hà không đơn giản đâu. Họ phong kiến lắm đó!
Chính vì thế nên Thương mới chia tay mối tình đầu của mình trong nước
mắt.
Bà Hạnh dừng lại khi thấy vẻ đăm chiêu của Lý. Bà chợt thấy lo cho Thiên
Lý vì thật lòng bà rất quý mến cô.
Giọng Lý dè dặt:
- Phong kiến ở điểm nào cô?
- Thế anh chàng Lâm không nói với em lý do anh Hà và Thương tan vỡ à?
Lý khẽ lắc đầu:
- Anh Lâm chỉ bảo hai người có duyên mà không có phận nên đã không
thành.
Bà Hạnh nói:
- Người ta thường hay đổ thừa duyên phận khi có một cuộc tình không
thành. Một cách để tự an ủi.
Lý thắc mắc:
- Anh Lâm nói chị Thương đi du học về thì anh Hai đã lấy vợ. Như vậy là
lỗi ở ai?
Bà Hạnh trả lời:
- Thương đi du học vì biết mình và Hà không thể tiến tới... Cô ấy đi để tìm
quên.
- Tại sao vậy cô? Em thấy chị Thương là một phụ nữ rất tuyệt.
Bà Hạnh nhếch môi:
- Thương không có khuyết điểm nào cả. Trái lại, cô ấy là một người quá
nổi bật, quá giỏi. Ở nông thôn như em biết, khi chọn vợ cho con trai, người
ta đâu thích một phụ nữ như thế. Người ta sợ con trai bị vợ lấn lướt.
Ngập ngừng vài giây, bà Hạnh nói tiếp:
- Mẹ Thương là một phụ nữ điển hình cho mẫu phụ nữ lấn lướt chồng. Bà
điều hành một hệ thống mấy nhà máy xay lúa giỏi như một người đàn ông
từng trải, trong khi ba Thương lại là một người nhút nhát, nhu nhược. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.