GÓT SẮT - Trang 32

- Ngay cả bây giờ nữa, Nhà thờ vẫn cứ làm lơ.

- Ở đây thì tôi không đồng ý, – đức Giám mục nói.

Ernest ngừng lại, chăm chú nhìn Người và nhận lời thách thức.

- Được lắm, – anh bảo, – rồi ta xem. Ở Chicago, phụ nữ làm việc mỗi

tuần được chín hào lương. Nhà thờ có phản đối không?

- Tôi không thể biết việc này, – đức Giám mục đáp. – Chết thật, có chín

hào thôi ư?

- Nhà thờ có phản đối không? – Ernest hỏi day lại.

- Nhà thờ không biết điều đó, – đức Giám mục kiên quyết chống đỡ.

- Thế mà Chúa đã từng dạy Nhà thờ là “hãy nuôi lấy đàn con chiên của

ta” đấy. – Ernest nói mỉa. Sau đó, anh bảo:

- Xin ngài bỏ quá cho tôi đã nói đay ngài. Chúng tôi bất bình với các

ngài, liệu ngài có lấy thế làm lạ không? Các ngài có đem việc dùng trẻ con
trong các nhà máy sợi ở miền Nam ra phản đối 9 trước Nhà thờ tư bản chủ
nghĩa của các ngài không? Trẻ con sáu bảy tuổi thay phiên nhau làm đêm,
mỗi phiên mười hai tiếng đồng hồ. Chúng nó không bao giờ được nhìn thấy
ánh sáng mặt trời. Chúng nó chết như ruồi bọ. Tiền lời của bọn tư bản là do
máu chúng nó mà ra. Các ngài dùng tiền đó để xây những thánh đường lộng
lẫy ở New England. Và trong những Thánh đường ấy, đồng loại của ngài
đem tuyên giảng những điều rất vô vị tuy là rất êm tai, trước những cái két
đựng tiền lời bụng phệ, mặt nhẵn như bàn thịt.

- Tôi không hề biết những điều đó, – đức Giám mục thều thào. Mặt

Người tái đi như người trúng gió.

- Thế là các ngài không phản đối chứ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.