GÓT SẮT - Trang 48

- Ông hãy nói cho tôi nghe, – tôi tiếp, – ông đã từng học hết trung học,

vậy biến thành một người làm nổi một việc như thế trước toà án thì có dễ
không?

Anh ta chợt đùng đùng nổi giận, khiến tôi vừa ngạc nhiên vừa sợ. Anh ta

thốt ra những câu nguyền rủa kinh người 6 và nắm tay lại như sắp đánh tôi.

Một lúc sau anh ta lại bảo:

- Xin lỗi bà, không, không dễ đâu!… Bây giờ mời bà đi đi thì hơn… Bà

đã moi được từ miệng tôi tất cả những điều bà muốn biết. Nhưng tôi nói
cho bà rõ trước khi bà ra về: bà đừng nhắc lại những điều tôi đã nói với bà
làm gì, vô ích. Tôi sẽ chối, vì không có ai làm chứng cả. Tôi sẽ chối hết,
chối hết, nếu cần tôi sẽ thề trước toà để mà chối.

Sau khi gặp Smith, tôi lại khoa Hoá học tìm ba tôi trong phòng giấy và

gặp Ernest ở đấy. Thật bất ngờ quá, nhưng anh chào tôi với cặp mắt táo tợn,
cái bắt tay chặt chẽ và cái vẻ nửa phóng khoáng nửa vụng về rất lạ của anh.
Hình như anh đã quên buổi họp mặt đầy sóng gió vừa rồi. Tôi ở vào một
tâm trạng không thể để anh quên được.

- Tôi đã điều tra vụ Jackson, – tôi nói đột ngột.

Anh chăm chú chờ tôi nói tiếp. Tuy nhiên, nhìn đôi mắt sáng ngời của

anh, tôi thấy ngay là anh đang biết chắc những niềm tin cũ của tôi đã bị
rung chuyển.

- Anh ta có vẻ bị bạc đãi quá, – tôi đành thú thật. –Tôi thấy… tôi thấy

đúng là có máu từ trên xà nhà tôi rỏ xuống…

- Lẽ tất nhiên, – anh đáp. – Nếu Jackson và tất cả các bạn anh được đối

xử tốt thì tiền lời đã chẳng nhiều đến thế.

- Tôi không bao giờ còn có thể thích mặc áo đẹp nữa, – tôi nói thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.