GÓT SẮT - Trang 59

thường xảy ra hàng đống chuyện ghê tởm. Nhưng làm thế nào được, những
cái đó nó gắn chặt với cuộc sống hàng ngày… – Y nói quanh co, rất trẻ con.

- Tuy nhiên chắc ông cũng tính chuyện ngồi vào một cái ghế chủ nhiệm

sau này và chủ trương một chính sách chứ?

- Đến lúc ấy thì tôi đã cứng rắn lên rồi, – y đáp.

- Bây giờ ông chưa cứng rắn, vậy ông cho tôi biết theo ý ông chính sách

biên tập chung của các ông đúng ở chỗ nào?

- Tôi chẳng nghĩ ngợi cái gì hết, – y liến thoắng trả lời. – Trong nghề

làm báo, muốn thành công thì đừng có húc đầu vào tường. Dù thế nào, tôi
cũng đã học thuộc lòng được điều đó rồi.

Và y lắc cái đầu trẻ măng của y một cách rất khôn ngoan.

- Thế còn công lí? – Tôi hỏi gặng.

- Bà không hiểu mánh khoé nhà nghề. Mọi việc rồi cũng đâu vào đấy cả,

bởi vì lẽ tất nhiên nó phải phù hợp với công lí!

- Thật là mập mờ hết chỗ nói, – tôi lẩm bẩm. Nhưng tim tôi đau nhói

thương cho cái tuổi trẻ của y và tôi cảm thấy phải thét lên hay oà lên khóc.

Tôi đã bắt đầu nhìn qua được cái vỏ ngoài của cái xã hội xưa nay tôi vẫn

sống và thấy được những sự thật hãi hùng ở bên trong. Hình như có một âm
mưu ngấm ngầm gì để hại Jackson và tôi đâm ra có thiện cảm với người
luật sư mở mồm là than thở đã cãi cho Jackson. Cái âm mưu ngấm ngầm
này đã trở thành rộng lớn. Nó không phái chỉ nhằm Jackson. Nó nhằm tất cả
những công nhân đã bị què cụt trong nhà máy. Mà nó đã nhằm hại những
người trong nhà máy này thì sao nó chẳng nhằm hại những người trong nhà
máy khác? Trong thực tế, ở các ngành công nghiệp khác, tất cũng như thế
chứ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.