GÓT SẮT - Trang 90

- Giá ông nhận lời thì tốt hơn nhiều, – Ernest nghiêm trang nói.

- Nhưng đó là một âm mưu mua chuộc, – ba tôi phản đối, và Ernest gật

đầu. – Cái thằng ăn mày ấy còn bảo người ta bàn ra tán vào quanh các bàn
trà về việc con gái tôi ngang nhiên đi với một người tai tiếng như anh, và
việc đó không hợp với tập quán, phẩm cách của trường đại học. Riêng lão
ta thì lão ta chẳng thấy gì đáng nói đâu. Ô hô! Nhưng mà người ta xì xào và
chắc tôi cũng hiểu như thế.

Tin đó làm Ernest suy nghĩ. Anh sầm mặt xuống, vừa trang nghiêm vừa

tức giận. Một lúc sau anh nói:

- Nhất định là ngoài cái lí tưởng đại học ra, còn có một cái gì khác núp

đằng sau. Lại có kẻ nào gây áp lực với ông ta đấy thôi.

- Anh tin thế ư? – Ba tôi hỏi, vẻ mặt tò mò hơn là lo sợ.

Ernest bảo:

- Trong đầu con bắt đầu có một quan niệm đang thành hình, nhưng chưa

rõ rệt lắm. Để con nói ông nghe. Trong lịch sử thế giới, chưa bao giờ xã hội
lại nhiều sóng gió ghê gớm như bây giờ. Những biến đổi nhanh chóng trong
hệ thống công nghiệp của chúng ta đang gây ra những biến đổi không kém
phần nhanh chóng trong tất cả những cơ cấu tôn giáo, chính trị và xã hội
của chúng ta. Một cuộc cách mạng vô hình và dữ dội đang hình thành trong
cơ cấu của xã hội chúng ta. Người ta chỉ có thể cảm thấy những cái đó một
cách lờ mờ thôi. Nhưng những cái đó nó lẫn vào không khí, chính lúc này
này. Người ta có thể cảm thấy trước sự xuất hiện của một cái gì rộng lớn,
mơ hồ và đáng sợ. Con cũng không dám hình dung sẵn trong óc xem những
cái đó sẽ kết tinh thành cái gì. Tối hôm nọ ông đã nghe lão Wickson nói.
Đằng sau những điều y nói, chính là những cái không tên và không hình mà
con đang cảm thấy. Trong thâm tâm, y rất sợ những cái đó và chính mối lo
sợ này đã khiến cho y phát biểu như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.