GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 119

Mặt trời gần như đã chạm tới đường chân trời. Phía đông trời sẩm tối.

Một cơn gió thổi qua làm rung đám cỏ khô phía dưới hàng rào chắn.

Morino ngồi tụt vào ghế, nắm chặt hai tay đặt lên đầu gối.
“Bọn tớ thường nghĩ về cái chết. Sau khi chết mình sẽ đi đâu? Và mình

sẽ như thế nào? Bọn tớ bị chuyện đó cuốn hút. Tuy nhiên so với Yuu thì tớ
biết nhiều hơn về cái chết và là đứa trẻ tàn nhẫn hơn.”

Morino vô cảm kể cho tôi nghe nàng đã ra lệnh cho Yuu làm rất nhiều

chuyện.

“Hồi đó chúng tớ nuôi một con vật trong nhà kho. Nó có bốn chân, chảy

dãi và hôi hám… Là loại đó đó.”

Chắc nàng đang nói về một con chó. Thật bất ngờ khi biết ngày xưa nàng

từng nuôi chó.

“Tớ ra lệnh cho Yuu trộn thuốc tẩy vào trong đồ ăn của nó. Không phải

là tớ muốn nhuộm trắng nó nên mới dùng thuốc tẩy đâu. Tớ chỉ muốn nhìn
thấy nó đau đớn…”

Yuu đã xin nàng dừng lại.
“Nhưng tớ giả vờ không nghe và nắm tay Yuu đổ thuốc tẩy vào thức ăn.

Nó không chịu tớ vẫn không tha.”

Dù uống phải thuốc tẩy, con chó vẫn không chết nhưng đau đớn mất hai

ngày. Bố mẹ và ông bà nàng lo lắng chăm sóc cho nó. Con chó co giật và
nàng nghe thấy từ nhà kho tiếng nó kêu gào đau đớn suốt đêm. Tiếng sủa
của nó vang cao đến tận bầu trời trải rộng tới đỉnh núi.

Yoru quan sát tình trạng của nó còn Yuu thì sợ hãi ở trong nhà, bịt tai lại.
“Yuu đã khóc rất nhiều.”
Yoru quan sát em gái mình như quan sát con chó. Thay vì tự tay mình bắt

con chó uống thuốc tẩy thì nàng đẩy hết tội lỗi cho Yuu. Yoru đã cùng lúc
quan sát nỗi đau đớn của em gái và con chó.

Yoru và Yuu từng chơi trò treo cổ, nhưng chỉ một lần.
“Nói chính xác thì trò chơi của bọn tớ dừng lại đúng một bước trước khi

tự treo cổ mình. Một ngày trời mưa, chúng tớ không ra ngoài được nên đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.