GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 93

Tôi nhớ rằng đêm qua mình đã nghe thấy cô bé thì thầm như thế dưới

chân cầu. Ngay sau khi nghi thức giết chóc kết thúc, cô bé gầy gò đã ghé
sát đầu con chó săn lông vàng to lớn và nói nhỏ. Từ chỗ tôi nấp không thể
nghe rõ được cả câu. Sẽ có chuyện gì xảy ra vào sáng mai, tức sáng thứ
Bảy?

Phải chăng chúng sẽ lại làm những chuyện tương tự? Tôi cầm theo máy

ảnh và đi tới nhà cô bé. Tôi biết địa chỉ vì hôm trước đã nhìn thấy cô bé và
con chó đi vào cổng, có lẽ đó là nhà của chúng. Kế hoạch của tôi là lẳng
lặng theo dõi và quan sát quá trình bắt cóc.

Ra khỏi nhà được vài bước, tôi nhận ra mình quên thứ gì đó. Tôi đã

mang theo ví và máy ảnh. Tôi kiểm tra lại túi rồi ngẩng đầu lên nhìn cửa sổ
phòng mình ở tầng hai. Tôi đã quên con dao ở trong phòng. Tôi băn khoăn
không biết có nên quay lại phòng lấy con dao sẽ không dùng đến hay cứ thế
mà đi đến nhà cô bé. Tôi không muốn làm việc vô ích. Cứ thế mà đi thì sẽ
đỡ phí sức hơn.

Mặc dù nghĩ thế nhưng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi thấy

mình đã quay về phòng từ bao giờ. Tôi lấy ra một con dao từ bộ dao trong
kệ sách. Lưỡi dao có một vệt sáng loáng, tôi bỗng muốn dùng nó thử cứa
vào đầu ngón tay. Tôi nén lại cảm giác đó rồi đút nó vào bao da.

Tôi dùng đầu ngón tay cảm nhận chắc chắn cán dao trong túi và rời khỏi

nhà. Tôi không giải thích được vì sao nhưng dường như nó đang khát. Lưỡi
dao khô như sa mạc cháy bỏng.

Tôi nhìn về phương Đông, bầu trời nhuộm đỏ như máu.
Trời đã sáng.

•   •   •

Tôi và Yuka mở mắt cùng một lúc vì chói. Một tia nắng len qua góc rèm
cửa chiếu vào trong phòng. Ánh nắng tinh khiết chiếu sáng lấp lánh thảm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.