GREY- THẾ GIỚI 50 SẮC THÁI QUA TỰ SỰ CỦA CHRISTIAN GREY - Trang 289

"Ana, cưng." Tôi thì thầm, nắm hờ tay cô ấy, cô ấy bước vào trong lòng tôi,
thật là một cô gái ngoan. Cô ấy bỏ đi chiếc áo choàng tốt nghiệp của mình
và mặc một chiếc đàm dây,phô bày đôi vai và lưng nhợt nhạt tuyệt đẹp của
mình.

Hai chiếc váy trong hai ngày. Cô ấy làm hư tôi.

"Ethan, mẹ với ba muốn nói chuyện với tụi mình đấy." Kate dắt anh trai
mình đi.

"Vậy hai đứa biết nhau được bao lâu rồi?" ÔNg Steel hỏi.

Tôi đến bên và ôm vai cô ấy, tôi nhẹ nhàng vuốt ve lưng trần của cô ấy, cô
nàng run rẩy đáp lại hành động của tôi. Tôi nòi với ông ấy rằng được vài
tuần. "Chúng con gặp nhau khi Ana đến phỏng vấn con cho tờ báo sinh
viên."

"Ba không biết con làm cho tờ bào sinh viến đấy Ana," Ông nói.

"Kate hôm đó ốm." cô ấy nói.

Ray Steele nhìn con gái mình, cau mày. "Bài diễn văn hay đấy ngài Grey."

"Cảm ơn bác. Cháu biết là bác là một người thích câu cá."

" Quá thích đi chứ, Annie nói với cháu vậy à?"

"Vâng."

"Cậu có câu cá không?" Trong mắt của ông ấy ánh lên tia thắc mắc.

" Không nhiều như bác. Ba cháu thường dắt cháu và anh trai cháu đi câu
ngày còn nhỏ. Ông ấy thích cá bẹ. Và cháu thì bắt bọ cho ông ấy." Ana lắng
nghe một lúc rồi xin phép đi qua qua bên chỗ nhà Kavanagh

Trời ạ, cô ấy nhìn đẹp động lòng người trong chiếc váy ấy.

"Ồ? Cậu thường câu ở đâu?" câu hỏi của ông Ray lôi tôi trở lại cuộc đồi
thoại, Tôi biết nó là một bài kiểm tra,

"Khắp Tây Bắc Hoa Kì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.