GREY- THẾ GIỚI 50 SẮC THÁI QUA TỰ SỰ CỦA CHRISTIAN GREY - Trang 37

CHƯƠNG 3.1

CHỦ NHẬT, NGÀY 15 THÁNG NĂM, NĂM 2011

Lời nói của Moby thoáng qua tai tôi khi chạy từ hướng tây nam đường
Salmon tới sông Willamette. Đã 6:30 sáng và tôi cố không nghĩ bất cứ điều
gì. Đêm qua tôi đã mơ thấy em ấy. Đôi mắt xanh, giọng nói thì thầm . . .
những câu nói kết thúc bằng "ngài" khi cô quỳ xuống trước tôi. Từ khi gặp
cô ấy, những giấc mơ của tôi đã thay đổi. Tôi tự hỏi bác sĩ Flynn sẽ chữa trị
tôi bằng cách nào đây. Cái suy nghĩ ấy làm tôi rối bời, nên tôi lờ nó đi và
chạy tiếp băng qua ngân hàng Willamette. Những tia nắng bắt đầu rọi
xuống, mang cho tôi một cảm giác hi vọng.

HAI GIỜ SAU KHI chạy trở về khách sạn, tôi băng ngang qua tiệm cà phê.
Tôi có thể dẫn cô ấy đến đây.

Như một cuộc hẹn hò không?

Không. Không hẹn hò. Tôi bật cười với cái suy nghĩ điên khùng này. Chỉ là
một cuộc trò chuyện - một cuộc phỏng vấn ngắn thôi mà. Tôi có thể tìm
hiểu thêm chút ít về cô gái bí ẩn này nếu cô ta thu hút tôi hoặc là tôi đang
làm chuyện tào lao. Bước vào thang máy một mình. Kết thúc buổi chạy
trong bộ quần áo khách sạn, tôi rất nghiêm túc và bình tĩnh khi lái xe đến
Portland lần đầu tiên. Nó không phải là cảm giác phải chịu đựng. Ngồi
xuống thưởng thức buổi sáng trước khi chuẩn bị đi tắm.

CÓ TIẾNG CÓ CỬA. Tôi ra mở và Taylor đang đước trước ngưỡng cửa.

"Chào buổi sáng, ngài Grey."

"Chào, họ đã sẵn sàng chưa?"

"Rồi thưa ngài. Mọi thứ đã xong ở phòng 601."

"Tôi sẽ xuống ngay." Đóng cửa lại, tôi đóng thùng chiếc áo vào trong quần
xám. Tóc tôi hơi ướt, nhưng chả nhằm nhò. Tôi liếc mắt nhìn vào gương rồi
ra ngoài theo Taylor đến thang máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.