GỬI CHÚT THƯƠNG NHỚ VÀO TIM - Trang 163

Cô phát hiện ra quán cafe nhỏ đặc biệt này hai năm trước, khi ấy cô còn

quá trẻ, chỉ thấy nơi này thật yên tĩnh, đủ không gian cho cô ngồi đánh vật
với đống bài tập. Cũng không ngờ một ngày nơi đây lại trở thành nơi mà cô
thỏa mãn cái tâm hồn nghệ sĩ của mình. Thực ra cô thích làm thơ… Điều
này thật khác lạ đối với một đứa con gái học khối A, nhưng biết làm sao?
Cô vẫn cứ thích thế vì những vần thơ cô viết làm cô yêu cuộc sống hơn,
yêu bản thân cô hơn!

Hôm nay cô cũng đến, vẫn chỗ cũ nơi cô hay ngồi, vẫn đồ uống như thế,

thêm một chiếc khăn quàng mỏng vì thời tiết có vẻ đang lạnh dần… Hai tay
chống cằm ngâm nga những giai điệu quen thuộc. Cô quay lưng ra cửa, chờ
đợi một hình bóng quen thuộc bước vào… Hôm nay anh đến muộn! Bàn
tay cô gõ trên mặt bàn giống như tiếng kim giây đồng hồ tích tắc qua đi,
không nhanh cũng không chậm, tạo cho người ta cảm giác nóng lòng, bồn
chồn nhưng cô không thế, cô không vội, cô có thời gian. Cô thường ngồi
đây như thế, im lặng và để ý đến một người con trai cũng ngồi một mình ở
đây. Đã hơn một tuần nay, anh thường đến vào giờ này và ngồi khoảng một
tiếng rồi đi, đều đặn giống như được lập trình. Còn cô giống như một cái
máy, ngồi lặng lẽ từ lúc anh đến, đến khi anh đi, chỉ để nhìn ngắm anh. Cô
chưa từng như thế bao giờ… Cô thích anh? Cô không biết, cô cũng chưa
từng tin vào tình yêu sét đánh. Anh với cô hoàn toàn là hai kẻ xa lạ, anh
thậm chí còn chưa liếc cô lấy một cái. Hàng ngày, anh chỉ lặng lẽ đeo tai
nghe và viết lách gì đó trong máy tính. Cô để ý đến anh từ lần đầu tiên anh
đến vì phong cách ăn mặc của anh rất gây chú ý làm cô tò mò, rồi đến cách
anh coi cả thế giới như không tồn tại và khuôn mặt đẹp trai của anh nữa…
Đúng thế, cái cô ấn tượng hơn cả cũng như bao cô gái khác là anh rất cuốn
hút.

Anh đến…vẫn gọi một cốc capu như cũ, vẫn cái chỗ ngồi đối diện cô,

lặng lẽ mở máy tính và bắt đầu viết… Hôm nay, anh “bình thường” hơn
mọi ngày với quần jean, áo sơ mi trắng. À! Anh cắt tóc rồi, còn đeo một
cặp kính nữa… Cô lại mải mê nhìn ngắm, cô tự hỏi tại sao anh không biết
cô đang nhìn anh. Con người ta thường nhạy cảm với những ánh nhìn xung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.