GỬI CHÚT THƯƠNG NHỚ VÀO TIM - Trang 168

thoại của anh từ sáng cũng chẳng liên lạc được. Từng giọt mưa vẫn tí ta tí
tách rơi đều đều mang theo cái hơi lạnh chớm đông. Cô dùng hơi ấm của
mình, khẽ đan đôi bàn tay lạnh cóng vào với nhau nhưng vẫn thấy lạnh, cái
lạnh thấm qua nhiều lớp áo, thấm vào tận xương tủy… Cô lo lắng, cô cố
gắng gọi cho anh nhưng vẫn chỉ có một giọng nữ của tổng đài nhắc đi nhắc
lại… Cô lo, lo anh đi xe máy không quen, lo đường trơn, mưa gió, lo anh
có chuyện gì xảy ra mà không thể đến nơi hẹn cùng cô. Anh chưa từng đến
muộn, ít ra cũng nên bật máy…rất lạ… Cô bồn chồn hơn… Thời gian trôi
cho đến khi cốc cafe của cô lạnh ngắt, cô mới quyết định đi tìm anh, nhỡ
đâu anh bị ốm hay gia đình bên Mỹ có chuyện gấp mà anh không kịp nói
với cô...?

Cô đi trên đường, chiếc ô không che chắn được những giọt mưa lạnh

lùng thấm vào da thịt cô, nhưng đối với cô chẳng có gì quan trọng cả, cô
chỉ cần biết anh thế nào thôi…

Cô đứng trước cửa nhà anh và thứ cô thấy là điều mà cô không thể ngờ

tới được… Cô không biết mình nên buồn hay nên vui nữa, có lẽ là cả hai…
Đương nhiên cô nên vui khi thấy anh vẫn khỏe, tất cả những gì cô lo lắng
cho anh từ đầu tới cuối đều không cần thiết nữa rồi, chỉ là thừa thãi mà thôi.
Nhưng cô không cười nổi… Cái hình ảnh trước mắt khiến cho cả người cô
như vừa trút hết hơi thở, đôi tay cô không đủ sức cầm chiếc ô nặng trĩu
nữa, đôi mắt cô hòa lẫn cùng nước mưa rơi ướt khuôn mặt khiến mọi vật
trước mắt nhòa đi. Đôi trai gái đang ôm chặt lấy nhau, môi kề môi nồng
nhiệt trong căn nhà quen thuộc trước mắt cũng không được rõ ràng nữa…
nhưng đối với cô cũng đã quá rõ rồi. Cô biết cô gái đó, đương nhiên cô biết
vì cô đã từng nhìn thấy, đã từng ghen bóng ghen gió với người con gái hiện
diện trong bức ảnh đặt trong ổ cứng máy tính của anh, với người con gái
mà anh đã từng ngồi cả ngày ở quán cafe chỉ để níu kéo cô ấy, nhớ nhung
cô ấy, với một cô gái nóng bỏng, xinh đẹp, quyến rũ mà như anh nói là
người Pháp… Cô quay lưng bước đi, cô đau lắm, từng bước đi nặng trĩu
giống như những bước đi của người cá lúc mới có được đôi chân, mỗi bước
đều giống như giẫm lên cả ngàn mũi kim, đây là cái giá phải trả cho hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.