GỬI CHÚT THƯƠNG NHỚ VÀO TIM - Trang 171

hạnh phúc khi có anh ở bên. Cô sợ tất cả. Từ sau ngày hôm đó, cô thu mình
vào với lớp vỏ bọc dày, cố gắng làm ra vẻ mọi thứ vẫn ổn nhưng cuộc sống
của cô không còn màu sắc nữa, chỉ xoay quanh bốn bức tường ở nhà và con
đường đến trường, bốn bức tường trong lớp học rồi con đường về nhà…
Ngày nào cũng vậy khiến cô phát ngấy bản thân mình, cô không ngờ được
mình thay đổi lớn thế, mẹ nói đã lâu không nhìn thấy cô cười nữa… Và
hôm nay, cô quyết định trở lại nơi mà đã thay đổi cô, cô muốn tìm lại mình
ở đó, cô thấy không đáng khi đánh mất niềm vui của tuổi thanh xuân chỉ vì
một người con trai. Cô hít một hơi, đi vào quán cafe quen thuộc, cô nhìn
quanh không thấy người cô không muốn thấy. Cô không biết trong lòng
mình tồn tại cảm xúc gì nữa, một chút cay đắng, một chút thẫn thờ, một
chút hụt hẫng và một chút nhẹ nhõm…

Nơi cô thường ngồi đã có người ngồi rồi. Từ khi họ yêu nhau, cô vẫn

thường kéo anh vào chỗ cô hay ngồi, cô thích góc nhìn đó và đương nhiên
nó trở thành thói quen của cả hai. Và hôm nay, là lần đầu tiên cô ngồi vào
vị trí anh từng ngồi trong một tháng đầu cô nhìn ngắm anh. Cô ngồi xuống,
cảnh vật không hề thay đổi, đến cả lọ hoa trên bàn cũng vẫn như thế. Cô
gọi một cốc capu rồi bắt đầu suy nghĩ lại tất cả… Nhưng chưa kịp suy nghĩ
thì… Chính là cái lọ hoa làm cô thẫn thờ. Cô nhìn nó, cô nhớ lại ánh mắt
anh thẫn thờ nhìn vào khoảng không gian trong máy tính, chiếc máy tính
làm cô không thể nhìn thấy ánh mắt anh đang nhìn về đâu? Cô định thần
lại, nhưng vẫn thật hoang mang. Cô lặng lẽ ngắm nhìn cô gái ở chiếc bàn
đối diện quen thuộc qua chiếc gương nhỏ được đính trên lọ hoa… Tình cờ,
đúng là tình cờ khi mà lọ hoa đó có gắn một chiếc gương nằm nghiêng,
ngồi ở vị trí này không cần trực tiếp cũng có thể đối mặt với hình ảnh của
cô gái bàn đối diện. Cô cười chua xót, là cô nhạy cảm hay là do anh chưa
hề nói với cô? Có thực sự anh đã để ý đến cô từ trước? Có thực sự anh nhìn
thấy cô đang quan sát anh mỗi ngày, để rồi lần đầu tiên cô hỏi anh, anh liền
nói anh thích cô.

Cô lê bước đứng lên. Lê bước ra khỏi quán, cô thật không ngờ mình đến

đây không những không quên được anh ấy mà còn nhớ nhiều hơn, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.