GỬI CHÚT THƯƠNG NHỚ VÀO TIM - Trang 173

anh giống như một hồn ma cứ bám riết lấy cô không tha… Cô lắc đầu, có
lẽ là anh đi hưởng tuần trăng mật cũng nên, nói được thì làm được mà…
mỉm cười cay đắng, cô chuyển qua bức hình tiếp theo nhưng không còn
hứng thú nữa. Cô hồn dã quỷ, âm hồn không tan, tại sao luôn là lúc cô vui
thì phá rối chứ…

Một tiếng “choangggg!” khiến cô ngẩng đầu lên. Nhìn thấy cốc cafe của

ai đó rơi dưới đất, cô lập tức nghĩ đến lần đầu họ nói chuyện, cô nhìn chăm
chăm vào cốc cafe rồi mỉm cười: “Niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn thì
không bao giờ.” Tiếp tục việc uống cafe, cô lại phải ngẩng đầu lên vì tiếng
gõ trên chiếc bàn gỗ, ánh mắt cô chạm vào ánh mắt trong veo quen thuộc,
hóa ra anh cũng đang ở đây… Cô biết anh đang làm trò gì.

Anh nhìn cô, lịch sự nói bằng tiếng Việt: “Anh có thể ngồi đây được

không?”

Cô cũng lịch sự giơ tay làm động tác mời rồi khách khí hỏi, đôi mắt

không giấu được nét cười: “Anh em mình quen nhau à?”

Vẫn kịch bản cũ, anh lắc đầu: “Anh chỉ muốn nói chuyện với em… Anh

tên Hoàng!”

Cô giơ tay, tự nhiên bắt lấy tay anh, mỉm cười: “Rất vui được làm quen

với anh, em tên Nhật… Anh thích em à?”

Anh làm bộ suy nghĩ và … Hoàng làm gì tiếp theo, có lẽ, không cần

nhắc lại nữa…

MÈO

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.