GỬI CHÚT THƯƠNG NHỚ VÀO TIM - Trang 59

được đến gần Hạnh. Những tiết học của thầy cô dễ tính, tôi sẵn sàng đổi
chỗ để Thành có cơ hội ngồi gần cô bạn thân của tôi. Thậm chí, giờ ra chơi,
tôi cũng lặng lẽ rời chỗ ngồi để Thành có cơ hội làm điều cậu ta muốn. Tôi
hứng thú với sự cao cả của mình. Được gần một tuần, thì tôi bắt đầu thấy
khó chịu. Cậu ta nhăm nhe chỗ của tôi mọi lúc, kể cả lúc tôi đang dở tay
làm việc gì đó. Dù vậy, nhưng tôi vẫn nhường chỗ. Đôi lúc tôi lên bàn trên,
có lúc lại sang bàn dãy đối diện. Và có một lần, tôi mò xuống bàn dưới, và
đã chứng kiến mọi thứ xảy ra trước mắt, cộng với những suy nghĩ chạy đến
trong đầu. Tôi dần nhận ra, những gì mình đang làm thật sự ngu ngốc. Tôi
cũng có tình cảm với Hạnh. Tình cảm mà tôi không biết nó đến từ khi nào,
hay chỉ là tôi đã không sớm nhận ra. Hoặc đúng hơn, tôi chỉ nhận ra khi đã
có một người khác ở bên thay mình quan tâm đến người con gái mình yêu.

Thoạt nghĩ, tôi nghĩ mình đang ích kỉ giữ Hạnh cho riêng bản thân và cố

duy trì nó ở mức tình bạn. Rồi những cuộc đối thoại giữa tôi và Hạnh
không được như trước, cụt ngủn nhiều khi còn sáo rỗng. Đôi lúc, tôi muốn
bắt chuyện, nhưng không biết nên làm như thế nào. Tôi đành phải kìm nén
tình cảm của mình. Tôi không thể tiến tới vì nguy cơ đổ vỡ rất cao. Nhưng
rồi tôi lại bắt đầu, lúc mà tôi nghĩ là phù hợp chính là lúc chuyện tình cảm
của Thành và Hạnh có chiều hướng đi xuống. Rồi họ chia tay sau đó một
tuần.

“Cậu có thể nghe tớ nói vài điều được không?” Tôi đề nghị.
“Ừ! Cậu cứ nói.” Hạnh gật đầu.
Tôi huyên thuyên về mình, rồi dần dần đi vào câu chuyện. Mọi thứ sẽ tốt

đẹp, tôi hi vọng thế, hơn cả thế. Nhưng sau cuộc nói chuyện hôm đó, chúng
tôi trở thành hai người xa lạ, tồi tệ lắm phải không?

Đầu năm lớp mười một, tôi xin đổi chỗ ngồi. Đó là cách duy nhất tôi có

thể làm để giúp Hạnh thoải mái hơn. Bởi tôi hiểu, dù có ngồi cạnh nhau, thì
khoảng cách giữa chúng tôi cũng không thể được rút ngắn lại. Tôi không
ngại, nhưng tôi sợ ánh mắt và những cử chỉ lạnh lùng của Hạnh. Ánh mắt
đó còn hơn cả một vết thương rỉ máu lâu ngày. Đau đớn, nhưng không gọi
ra tên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.