GỬI CHÚT THƯƠNG NHỚ VÀO TIM - Trang 58

“Chuyện tình ngang trái” của tôi bắt đầu giữa năm học lớp mười, với cô

bạn thân học cùng từ hồi cấp hai. Phải nói, mọi thứ giữa tôi và Hạnh diễn ra
đều tốt đẹp. Như bao cặp bạn thân khác, chúng tôi quen vì được xếp học
cùng lớp, nói chuyện với nhau một cách tình cờ. Và chúng tôi chỉ thực sự
trở nên thân thiết khi nhận ra những điểm tương đồng. Ví như chúng tôi
đều thích nghe nhạc Pop và đọc sách của Nguyễn Nhật Ánh. Rồi dần dần
chúng tôi trở thành một cặp như không thể tách rời. Cùng nhau đi nhà sách,
cùng nhau đến lớp, cùng nhau lượn lờ ngoài đường sau giờ tan học, hay la
cà ở một quán nào đó khi chán học hoặc ca học thêm kết thúc sớm hơn
thường lệ. Tất cả xảy đến mà không cần có sự sắp xếp. Thế nên, việc tôi và
Hạnh học chung lớp cấp ba không khiến tôi cảm thấy ngạc nhiên. Tôi chỉ
hơi bất ngờ khi được xếp ngồi cùng bàn với Hạnh và một cô bạn khác cũng
học chung từ hồi cấp hai. Như thể, thầy chủ nhiệm biết chúng tôi quen nhau
từ trước vậy.

Sau gần hai tháng sống trong môi trường mới, chúng tôi dần bắt nhịp

được với mọi thứ. Tôi vẫn quan tâm đến Hạnh theo cách của riêng mình,
đúng với một tình bạn thân thiết đã có từ lâu. Khi mọi thứ giữa tôi và Hạnh
vẫn vậy, thì tôi nhận ra có những chuyện đang dần thay đổi. Việc kể đến
đầu tiên là mối quan hệ giữa cô bạn thân nhất của tôi với Thành. Để ý, tôi
thấy cách cậu ta nhìn, cái cách cậu ta nói chuyện, rồi cả hành động cử chỉ
của cậu ta với Hạnh có cái gì đó đặc biệt hơn bình thường. Tôi đoán, Thành
có tình cảm với Hạnh. Nói thế, không có nghĩa là tôi nên kể cho Hạnh
nghe. Đành vậy, tôi lặng lẽ quan sát. Cho đến một ngày, không riêng tôi mà
nhiều người khác trong lớp cũng phát hiện ra những biểu hiện khác biệt của
Thành, họ ùa vào, trêu chọc, gán ghép. Trái với suy nghĩ của tôi, Hạnh
không những không có phản ứng gì mạnh mẽ, mà còn như vẻ đồng ý.
Chính nụ cười của Hạnh đã nói ra điều đó, nó khiến tôi có chút hụt hẫng.
Tuy nhiên tôi lại cùng đám bạn a dua gán ghép tình cảm của Thành với cô
bạn thân nhất của mình. Thi thoảng, thấy Hạnh lơ đãng trong giờ học, tôi
lại quay ra chọc ghẹo “lại nghĩ đến Thành rồi”. Cô bạn chỉ cười rồi giả vờ
ghi chép. Không những trêu chọc, tôi còn tiếp tay cho Thành có cơ hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.