GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 108

Ánh trăng bên ngoài cửa sổ xuyên qua cửa kính lặng lẽ chiếu xuống

sau lưng Hứa An Ly, chiếc áo ngủ màu sáng hiện rõ từng đường cong mờ
mờ ảo ảo trên cơ thể của cô gái đang độ tuổi thanh xuân.Taycầm ống nghe
run run vẻ lo lắng. Có phải là…

“Tôi là… Hứa… Hứa An Ly.” Giọng nói rất nhẹ!

“…”

“A lô… Nói đi ạ.”

Người ở đầu dây bên kia giống như đã gác máy.

Không gian yên tĩnh, lòng người yên tĩnh, tất cả đều yên tĩnh. Thình

thịch! Thình thịch! Nhịp tim đập nhanh hơn. Không dám suy nghĩ tiếp.
Nhưng sự im lặng này lại càng khiến cô thêm bất an và lo lắng. Trong lòng
bàn tay cầm điện thoại của An Ly đang lấm tấm những giọt mồ hôi. Cô
gắng thở thật sâu, cố gắng để thở! Hứa An Ly cảm giác tim mình như sắp
nhảy ra khỏi lồng ngực.

Có bao nhiêu nỗi nhớ, muốn nói cho cô biết, nhưng sau khi nghe thấy

“A lô, tôi là Hứa An Ly”, đột nhiên lại không biết nói gì nữa. Cô thấy thật
khó chịu trong lòng. Điện thoại đã thông một hồi lâu, chỉ nghe thấy những
âm thanh nhè nhẹ phát ra từ đường dây. Một tiếng gọi An Ly, giọng nói có
chút nghẹn ngào.

Trái tim nặng trĩu như muốn rụng rời. Người cũng không còn nhẫn

nại.

“Đáng ghét, gọi điện thoại đến mà không nói gì.” Ngữ khí không hài

lòng mang đầy sự kìm chế và giận dữ!

“Hứa An Ly, cậu vẫn còn mặt mũi để nói tớ à, tớ gửi cho cậu bao

nhiêu là tin nhắn, một tin cậu cũng chẳng thèm quan tâm, như thế là ý gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.