GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 220

trong miềm vui của chiến thắng bước đầu, đôi môi Hứa An Ly chợt rời khỏi
môi anh. Cô nói: “Coi như anh hôn em, em cũng sẽ không thích anh! Mãi
mãi cũng sẽ không thích anh. Anh tin điều em nói là thật chứ?”

“Anh tin!” Tần Ca nói: “Cho nên, anh phải không ngừng hôn em, khi

em già rồi, khi em và người đàn ông của em bên nhau, em sẽ nhớ đến lúc
anh hôn em, em sẽ thấy hạnh phúc làm sao.”

Nói xong, anh lại một lần nữa không màng tất cả và hôn Hứa An Ly.

Không! Là cắn chặt lấy môi cô.

“Cho dù em không yêu anh, mãi mãi không yêu anh, nhưng em nợ anh

rất nhiều nụ hôn, em biết không? Sẽ có một ngày, em phải trả anh.”

“Lấy gì trả anh? Tiền a?”

“Không! Là hôn. Nợ một trả một trăm.”

“Xấu xa, nợ một trả một, coi như là lãi, anh cũng quá xấu bụng rồi

đấy, còn cao hơn cả hàng có lợi nhuận cao, thật chẳng khác nào giết
người.”

Hứa An Ly dùng tay đấm vào ngực Tần Ca. Lúc này, anh là Hoàng

Thế Nhân, cô là Dương bạch Lao.[1]

[1] Hai nhân vật chính trong một bộ phim cách mạng Bạch Mao Nữ

của Trung Quốc. Hoàng Thế Nhân và Dương bạch Lao là hai nhà oan gia.
Hoàng Thế Nhân là địa chủ, Dương bạch Lao là bần nông. Dương Bạch
Lao nợ lương thực của Hoàng Thế Nhân. Hoàng Thế Nhân sau này muốn
cướp con gái của Dương Bạch Lao là Hỷ Nhi, đã ra tay đánh chết Dương
Bạch Lao.

“Đúng là muốn giết em!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.