GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 219

trào ra. Nếu có thể, Tần Ca, em bằng lòng làm anh vui. Thế nhưng em có
thể đem lại cho em niềm vui sao?

“Anh sẽ hối hận.”

“Tại sao?” Ánh mắt Tần Ca không lúc nào rời khỏi đôi mắt đẫm lệ của

Hứa An Ly, ánh mắt không màng tất cả. Hứa An Ly cắn chặt môi, từ từ mở
mắt, vẫn nép trong lòng Tần Ca, như đang nép vào chiếc gối ở góc giường,
dáng vẻ hết sức mệt mỏi.

Lòng rối như tơ vò, cô nhìn sang anh: “Cho dù anh có làm gì, anh

cũng không phải là anh ấy!”

Nói hết câu này, Hứa An Ly tưởng rằng, Tần Ca sẽ rất đau khổ, nhưng

anh lại vui vẻ đáp rằng: “Anh biết!”

Thời gian từ từ trôi đi. Trong vườn trường, dưới những tán cây xanh,

tiếng lá cây xào xạc trong không gian yên tĩnh, Tần Ca cúi đầu xuống, nhẹ
nhàng ghìm chặt môi Hứa An Ly, dùng đôi môi nồng cháy sưởi ấm đôi môi
lạnh giá của cô. Khi hôn cô, anh nhẹ nhàng hỏi: “Bé yêu, anh muốn mang
lại cho em hạnh phúc, anh ta thì không thể mang lại cho em, anh hoàn toàn
có thể. Nói cho anh biết, anh ta đã bao giờ hôn em như thế này chưa?”

Cơ thể của Hứa An Ly bỗng run lên trong lòng của Tần Ca. Muốn dứt

khỏi đôi môi anh, thế nhưng lại bị anh cắn chặt, cảm giác toàn bộ lưỡi của
mình bị anh cuốn hết thảy, đến thở cô cũng không thở được. Cứ như thế, cô
trong trạng thái lặng đơ, được anh ôm chặt vào lòng, hôn một cách nhút
nhát và vụng về. Cảm giác ngọt ngào được mang tới lại làm trái tim cô đau
như muốn vỡ òa.

Trời xanh mây trắng. Thời gian trở nên dài hơn. Anh và cô ôm chặt

lấy nhau, rất chặt. Không có tình yêu, nhưng có thể có nụ hôn. Đúng ra, nụ
hôn dài như thế này là để tặng cho người mình yêu nhất, thế nhưng… Nụ
hôn này liệu có tạo ra tình yêu không? Chính lúc Tần Ca đang chìm đắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.