GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 99

“Em đã từng nói trên cơ thể em, đâu đâu cũng có nụ hôn của anh. Như

vậy sau khi hôn xong, từ môi, da thịt, đến tóc, từ cơ thể cho đến linh hồn
em đều là của anh rồi.”

“Vì thế, em không thể chúc anh hạnh phúc!”

“Nhưng anh sẽ chúc em hạnh phúc! Chúc em và John mãi mãi được

hạnh phúc!” Nói xong, Đường Lý Dục đặt một nụ hôn lên trán của Thẩm
Anh Xuân. Anh ôm chặt lấy cô. Cái ôm như muốn làm cô tan chảy, cái ôm
nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta tan vỡ trái tim!

Bên ngoài cửa sổ mưa vẫn rơi. Trong mưa, bỗng có một chiếc lá nhẹ

nhàng rơi xuống không một tiếng động, cô độc lắc lư trong gió…

Cơ thể của hai người dán chặt vào nhau đến một khoảng cách nhỏ

cũng không có. Như bình thường, linh hồn của cô sẽ quấn vào linh hồn của
anh. Nhưng trong lúc này, cô lại phát hiện ra rằng, linh hồn của cô giống
như một thể khí dư thừa được thở ra từ phổi đang dần rời xa chính cô, cô cố
gắng níu kéo, nhưng trong tay vẫn chỉ là khoảng trống.

Anh chính là thể khí mà cô thở ra đó sao? Hay cô mới là thể khí mà

anh thở ra?

“Anh Xuân, chúng ta chia tay đi, từ trước tới giờ anh chưa từng yêu

em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.