GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 439

Lau xong anh quăng khăn lên lưng ghế, tôi bưng khuôn mặt bị anh chà

đau oán trách, “Da sắp rách ra rồi, anh muốn tìm người mới cũng không cần
phải hủy hoại dung nhan em chứ.”

Giang Thần kéo chăn, tôi lăn lốc mấy vòng. Ra khỏi chăn, lập tức bị

bao vây bởi khí lạnh, tôi không kìm được mà co người lại, vừa hay được Giang
Thần dúi vào ổ chăn đã được anh vén lên.

Tôi vẫn chưa nằm hẳn xuống thì anh đã tắt đèn, tôi nói em còn chưa

đánh răng, anh nói em thường quên đánh răng, tôi kháng nghị, bảo nhưng giờ
em không quên.

Anh nói vậy nhưng tại sao em luôn quên rằng anh rất yêu em? Anh rất

yêu em, cho nên mặc dù trên thế giới này xác thực là có người con gái cao hơn
em, gầy hơn em, đẹp hơn em, thông minh hơn em, dịu dàng, hiểu chuyện hơn
em, nhưng đều không có liên quan gì đến anh cả.

Trong bóng tối, tôi ra sức chớp mắt, ép nước mắt đã ở nơi hốc mắt vào

trong. Tôi nói, bạn Giang Thần à, lần sau câu trọng điểm nhất anh có thể nói
trước tiên được không? Em khóc lâu như vậy cũng sẽ mệt. Còn nữa, trên thế
giới này không có người con gái nào cao hơn em, gầy hơn em, đẹp hơn em,
thông minh, dịu dàng, hiểu chuyện hơn em đâu, không hề có.

PHẦN KẾT

Cha của Giang Thần vẫn không thích tôi. So với cha anh, thì mẹ anh

còn không thích tôi hơn. Lý Vy vẫn sống trong căn nhà của anh, chuẩn bị thi
nghiên cứu sinh. Giang Thần đang phiền não chuyện vừa đi làm vừa học lên
tiến sĩ. Hàng ngày, tôi vừa phải đi làm vừa phải chạy bản thảo truyện tranh.
Cuộc sống đôi khi khiến người ta bực bội, tới độ muốn nhảy dựng lên mà phun
lời mắng chửi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.