GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 443

Cuộc gặp gỡ đầu tiên

Trần Tiểu Hy cảm thấy, dường như cô đã quen Giang Thần ngay từ khi

mới chào đời. Có lẽ mẹ cô còn từng ôm cô - mặc quần xẻ đũng, đi ngang qua
mặt cậu - người cũng mặc quần xẻ đũng như cô. Duyên phận trần truồng như
vậy đấy.

Thực ra là cô đã nghĩ quá nhiều rồi. Hồi nhỏ, phần lớn thời gian Trần

Tiểu Hy đều ở bên nhà bà ngoại, sau ba tuổi mới chính thức về sống cùng cha
mẹ. Mà nhà Trần Tiểu Hy vốn không nằm đối diện nhà Giang Thần. Vào năm
cô được năm tuổi, cha cô mới được chia cho căn nhà của đơn vị - một căn hộ
chung cư hai phòng một sảnh. Nhà tập thể của công nhân viên do đơn vị xây
dựng nằm ở phía đối diện tòa nhà được xây theo phong cách nước ngoài tráng
lệ của chủ tịch thị trấn. Ở vùng miền nhỏ, con người ta có quan niệm chịu số
phận, chưa bao giờ cảm thấy căm phẫn hay cần phải tố giác khi nhà của chủ
tịch thị trấn lại đẹp nổi trội giữa những ngôi nhà của người dân bình thường.

Ngày được chia nhà, niềm vui sướng dào dạt trong gia đình, cho dù là

Trần Tiểu Hy còn chưa hiểu sự đời cũng cảm nhận được. Cho nên cô đã thừa
dịp làm vỡ một chiếc bát để ăn mừng, còn cha cô cũng thừa dịp đánh cô một
trận để chúc mừng. Sau đó, cha Trần đạp xe đèo bà xã và Trần Tiểu Hy đi xem
bức tường phía ngoài căn nhà được chia. Giang Thần năm tuổi nghịch pháo ở
cửa, từ xa đã nhìn thấy cô bé với hai hàng nước mũi ngồi trên ghi-đông phía
trước, cảm thấy đứa trẻ chảy nước mũi thật là bẩn.

Thực ra, Trần Tiểu Hy bị oan, cô không phải là cô bé quá bẩn, chí ít thì

cô sẽ không nhặt đồ dưới đất lên cho vào miệng ngay, mà sẽ giả vờ giả vịt thổi
bụi xong mới cho vào miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.