GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 462

“Vậy lần sau tiện thể tặng tôi là được rồi.” Phía sau phòng học bỗng

truyền tới một giọng nói kỳ quái. Giờ Trần Tiểu Hy mới phát hiện ra, không
ngờ Vương Đạt Trang lại ở cùng một lớp với họ, cậu ta mặc chiếc áo phông
màu đen ngồi bên cạnh thùng rác, méo miệng cười vô cùng quỷ quái.

Trần Tiểu Hy nghĩ, giống đóa hoa sen tà ác nở ra từ thùng rác.

Phần lớn nam sinh cũng kêu ầm lên, tặng tôi đi, tặng tôi đi, phòng của

tôi lớn, bao nhiêu cũng chứa được hết.

Tình hình có phần mất kiểm soát, Trần Tiểu Hy ngơ ngẩn đứng cạnh

Giang Thần, mờ mịt, hốt hoảng và không biết phải làm sao.

May mà chuông vào lớp vang lên kịp thời, Giang Thần mặt mày tỉnh

bơ nói một câu, “Mau về chỗ ngồi.”

Mọi thứ quay trở về tĩnh lặng.

Thầy giáo Mỹ thuật đứng trên bục giảng, dùng phấn viết tên của mình

lên bảng, nét chữ rất đẹp. Thầy không biết, trước khi chuông vào lớp vang lên,
có một cô gái nở nụ cười miễn cưỡng, tay chân luống cuống trong tiếng cười
đùa của mọi người.

Tiết học này Trần Tiểu Hy chăm chú nghe giảng. Cô ôm thái độ cảm

kích nghe thầy giáo trẻ giới thiệu về cách xử lý bóng mờ, nhắm chuẩn góc độ,
phân cách cảnh tượng bằng giọng nói ăm ắp nhiệt tình...

Giang Thần và Vương Đạt Trang hơi mất tập trung, lờ mờ cảm thấy có

vẻ mình hơi quá đáng, sau đó lại an ủi mình rằng cô đáng đời, ai bảo cô gây
chuyện. 

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.